Tại Liên hoan phim Cannes năm nay, đó là một đêm của năng lượng cả về mặt điện ảnh và nghĩa đen. vì trước hết là một sự cố hy hữu xảy ra đó là nó bị mất điện trong đem phát giải.
Tuy nhiên điều đó không làm ảnh hưởng chiến thắng vang dội của của đạo diễn người Iran Jafar Panahi với bộ phim 'It Was Just An Accident' giành giải Cành cọ vàng, đưa ông trở thành một trong số ít đạo diễn trong lịch sử giành được giải thưởng cao nhất tại cả ba liên hoan phim lớn của châu Âu.
Ông Panahi, người đã bị bắt nhiều lần vì làm phim, lần cuối cùng đến dự Cannes là vào năm 2003.
'It Was Just An Accident' kể về Vahid, do Vahid Mobasseri thủ vai, người bắt cóc một người đàn ông có chân giả trông giống hệt kẻ đã tra tấn ông trong tù và hủy hoại cuộc đời ông.
Panahi cho biết thời gian ông ở tù đã ảnh hưởng đến bộ phim, nhưng bản thân ông không trải nghiệm được tất cả những câu chuyện được kể lại trong phim.
Ông dành tặng giải thưởng này cho người dân Iran và xúc động dùng bài phát biểu nhận giải để nói với người dân Iran.
“Hãy gạt sang một bên mọi khác biệt và những vướng mắc của chúng ta. Điều quan trọng nhất bây giờ là đất nước của chúng ta và sự tự do của đất nước. Hãy cùng chung tay, để không ai dám ra lệnh cho chúng ta phải mặc loại quần áo nào, phải làm gì, không được làm gì. ... Điện ảnh là một xã hội. Không ai có quyền ra lệnh cho chúng ta nên làm gì hoặc không nên làm gì.”
'It Was Just An Accident' chỉ là bộ phim thứ hai của Iran giành giải thưởng cao nhất tại Cannes, sau 'Taste of Cherry' của Abbas Kiarostami năm 1997.
Chủ tịch ban giám khảo Juliette Binoche đã ca ngợi tác phẩm khi bà công bố chiến thắng của ông Panahi.
“Nghệ thuật khơi dậy năng lượng sáng tạo, từ phần quý giá nhất, sống động nhất của chính chúng ta. Một sức mạnh biến bóng tối thành lòng thương xót, hy vọng và cuộc sống mới. Đây là lý do tại sao chúng tôi chọn trao giải Cành cọ vàng cho bộ phim “It Was Just An Accident” của Jafar Panahi.”
Giải Grand Prix, giải thưởng cao thứ hai của liên hoan phim, đã thuộc về đạo diễn người Na Uy Joachim Trier cho bộ phim 'Sentimental Value'.
Ông Trier, một nhà làm phim trong một gia đình có ba và ông nội đều làm phim. Ông cho biết ông có niềm đam mê suốt đời với phim ảnh, bắt đầu từ chiếc máy quay phim thời thơ ấu.
“Tôi lớn lên với chiếc máy quay phim trong tay. Tôi đã quay phim từ khi còn nhỏ. Tôi là nhà làm phim thế hệ thứ ba, ông bà tôi, cha mẹ tôi đều là những người trong nghề. Do đó phim ảnh là một cái gì đó ở trong máu, nó không còn là một sự lựa chọn nữa. Kiểu như là tôi thực sự thấy nhẹ nhõm khi tôi có thể được phép tiếp tục làm phim và kiếm sống bằng nó khi trưởng thành. Vì vậy, tôi cố gắng giữ nguyên truyền thống của Eskil và tôi nói nhiều về việc không mất đi sự vui tươi trẻ con khi chúng tôi viết."
Sau đó, ông Trier đã nói đùa với các phóng viên rằng nhóm của ông đã nhẹ nhõm khi không "ngã ngựa" sau bộ phim ăn khách gần đây nhất của họ tại Cannes, "The Worst Person in the World."
Một trong những khoảnh khắc vui vẻ nhất của đêm diễn là khi đạo diễn người Brazil Kleber Mendonca Filho nhận được hai giải thưởng cho 'The Secret Agent': Đạo diễn xuất sắc nhất cho chính ông và Nam diễn viên chính xuất sắc nhất cho Wagner Moura, người đã nhận giải từ xa, giữa bữa ăn, qua cuộc gọi video.
Ông Filho, cười toe toét tại buổi họp báo, nói với các phóng viên rằng ông đã ăn mừng ở hậu trường khi biết mình cũng đã chiến thắng.
"Tôi rất ngạc nhiên, vì tôi đã ở hậu trường và uống một ly sâm panh, được mời, tôi thấy có điều gì đó đang diễn ra trên màn hình và tôi phải chạy lại để nhận giải Đạo diễn xuất sắc nhất. Tất nhiên, nếu bạn nhìn vào danh sách những người chiến thắng trong quá khứ trong lịch sử của liên hoan phim này, thì đây là một giải thưởng rất quan trọng."
Giải thưởng của Ban giám khảo Jury Prize được trao cho hai tác phẩm gần gũi và sâu sắc, 'Sound of Falling' của Mascha Schilinski, khám phá chấn thương liên thế hệ, và bộ phim chính kịch lấy bối cảnh sa mạc 'Sirat' của Oliver Laxe.
Ông Laxe, người cho biết ông cảm thấy mình như một người con của Cannes, đã nói với các nhà báo rằng sự công nhận này đã cho ông sự tự do để mơ ước lớn hơn nữa cho dự án tiếp theo của mình.
“Tôi vui vì điều này có nghĩa là sự tự do cho tôi. Điều này có nghĩa là tôi được hợp pháp hóa trong bộ phim tiếp theo, tôi sẽ nhảy lên cao hơn nữa. Tôi tự hào về thái độ mà chúng tôi đã có khi thực hiện bộ phim này. Chúng tôi đã không tính toán, chúng tôi đã không tính đến hậu quả. Chúng tôi đã thực hiện bộ phim này như thể đó là lần cuối cùng chúng tôi làm phim, bộ phim này là bộ phim cuối cùng. Và tôi nghĩ mọi người có thể cảm nhận được điều đó trong 'Sirat', có thể thấy tiếng gọi của cuộc phiêu lưu này."
Ở một diễn biến khác, Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất đã thuộc về người mới Nadia Melliti cho 'The Little Sister', nói về câu chuyện tuổi mới lớn của người đồng tính.
Cô Melliti cho biết cô hy vọng bộ phim của mình sẽ thu hẹp khoảng cách.
"Tôi hy vọng khán giả sẽ hiểu rằng chúng ta không phải ai cũng đơn giản, rằng mỗi cá nhân đều có sự phức tạp và tính độc đáo của riêng mình. Điều quan trọng là phải hiểu người khác và khoan dung với những người xung quanh và tử tế."
Anh em nhà Dardenne của Bỉ, hai lần đoạt giải Cành cọ vàng, đã giành giải Kịch bản xuất sắc nhất cho 'Những bà mẹ trẻ'.
Bi Gan của Trung Quốc đã giành giải thưởng đặc biệt Special Prize cho 'Phục sinh', trong khi Hasan Hadi của Iraq đã làm nên lịch sử với 'Bánh của Tổng thống', trở thành đạo diễn người Iraq đầu tiên giành giải Camera d'Or.
"Giải thưởng này không chỉ công nhận bộ phim này mà còn công nhận rằng đây là câu chuyện của đất nước tôi, của Iraq, một câu chuyện được sinh ra ở vùng đầm lầy Lưỡng Hà và đã đi suốt chặng đường đến đây. Hôm nay, nhờ có các bạn, chúng tôi đang tạo nên lịch sử, bằng cách nhận được giải thưởng đầu tiên được trao cho một bộ phim Iraq tại liên hoan phim Cannes."