READ MORE

SBS Việt ngữ
Nuha Abdul Razaq đến Úc từ Iraq, với tư cách là người tị nạn vào năm 2005.
Cô ấy nói rằng, chủ đề tự tử là điều mà nhiều người trong cộng đồng nói tiếng Ả Rập, thấy đặc biệt khó nói.
"Đó là một chủ đề mà họ không bao giờ nói đến ở đất nước chúng tôi. Khi tôi ở Iraq hoặc nhiều người khác, tôi có khách hàng từ Syria, từ các quốc gia khác, từ Lebanon hoặc từ Jordan, có thể chúng tôi đã không nói về nó, chúng tôi đã không nói về tự tử ở đất nước chúng tôi. Giống như, một số người cảm thấy đó là một điều đáng xấu hổ”, Nuha Abdul Razaq.
Hiện cô tổ chức các hội thảo phòng ngừa tự tử bằng tiếng Ả Rập, cho người tị nạn và người xin tị nạn.
Các cuộc hội thảo là một phần của chương trình do Wesley LifeForce khởi xướng, cung cấp đào tạo về phòng ngừa tự tử bằng sáu ngôn ngữ: tiếng Ả Rập, tiếng Dari, tiếng Ba Tư, tiếng Karen, tiếng Khmer và tiếng Tamil.
Chương trình được thiết kế chung với những người sống sót sau tra tấn, chấn thương và di dời cưỡng bức, kết hợp với chương trình của một tổ chức có tên là Dịch vụ điều trị và phục hồi chức năng cho những người sống sót sau tra tấn và chấn thương, gọi tắt là STARTTS.
Cô cho biết thành công của chương trình đào tạo, phần lớn là do chương trình được thực hiện bởi những người như cô, những người hiểu được những thách thức và căng thẳng của việc di dời và tái định cư.
"Để chuyển đến một quốc gia khác, không hề dễ dàng. Một số người phải ở trong trại tị nạn trong 10 năm, 12 năm, chuyển đến một quốc gia khác, ngôn ngữ khác, tài chính khác, hầu hết họ không có tiền để chi tiêu, ngay cả khi họ chuyển đến một quốc gia khác, nếu họ muốn tìm việc, họ sẽ phải vật lộn để có được việc làm. Và khi bạn định cư tại Úc, vốn là một nơi khác, bạn sẽ phải chịu đựng tất cả những căng thẳng”, Nuha Abdul Razaq.
Được biết nghiên cứu gần đây cho thấy, người tị nạn và người xin tị nạn ở Úc có tỷ lệ tự tử cao một cách không cân xứng.
Dữ liệu từ Viện Y tế và Phúc lợi Úc cho thấy trong giai đoạn 2007–2020, những người nhập cư nhân đạo vào Úc, có khả năng tử vong do tự tử cao hơn 1,7 lần, so với những người di cư thường trú khác.
Bethany Farley, Giám đốc Đào tạo Quốc gia tại Wesley Lifeforce, cho biết những con số rộng hơn về sức khỏe tinh thần của người tị nạn và người xin tị nạn, cũng rất đáng lo ngại.
"Có phúc trình cho thấy, hơn 50% thực sự báo cáo rằng họ có sức khỏe tinh thần kém với hơn 25% bị PTSD. Có một số phúc trình khác về ý định tự tử, đối với nam giới có thể lên tới 10% và đối với phụ nữ có thể lên tới 17%”, Bethany Farley.
Trong khi đó Phó giám đốc điều hành của STARTTS là Lachlan Murdoch cho biết, chấn thương do chiến tranh và di dời gây ra những thách thức tâm lý phức tạp, cho người tị nạn và người xin tị nạn.
"Vì vậy, bị đẩy ra khỏi đất nước của bạn trong hoàn cảnh đau thương, tiếp xúc với xung đột và chiến tranh, rồi phải chịu đựng những thứ như pháo kích và ném bom, trong một số trường hợp bị cầm tù và bị giam giữ trong hoàn cảnh thiếu thốn lớn và trải nghiệm bị tra tấn. Vì vậy tất cả những điều đó tác động đến mọi người, theo những cách ảnh hưởng đến tâm lý của họ. Do đó, người tị nạn trải qua mức độ lo lắng và trầm cảm cao hơn nhiều, rối loạn căng thẳng sau chấn thương và ý định tự tử”, Lachlan Murdoch.
Ông nói rằng đối với những người xin tị nạn, những trải nghiệm chấn thương này có thể phức tạp hơn nữa, do sợ bị trả về đất nước mà họ đã chạy trốn.
"Những người xin tị nạn đang ở trong tình trạng sống trong sự bất ổn kéo dài, vì vậy họ không rõ liệu sẽ vẫn ở trong tình trạng tương đối an toàn, hay có thể bị trả về trong hoàn cảnh nguy hiểm. Trải nghiệm bất ổn đó cũng làm trầm trọng thêm, những tác động chấn thương của việc tiếp xúc với bạo lực và xung đột”, Lachlan Murdoch.
Còn bà Farley nói rằng những thách thức này trở nên trầm trọng hơn, do không được tiếp cận với dịch vụ chăm sóc phù hợp với văn hóa dành cho người tị nạn và người xin tị nạn đến Úc.
"Sau đó, bạn thêm vào những thách thức khác của rào cản ngôn ngữ, không hiểu cách thức hoạt động của các quy trình. Cũng như việc tìm kiếm các dịch vụ có thông dịch viên, hoặc những người thực sự có thể hiểu được những sắc thái về cách cộng đồng và văn hóa của họ, phản ứng với các tình huống khác nhau, với các quy trình khác nhau. Bản thân các mô hình sức khỏe tâm thần có thể gây xa lánh, vì chúng không đáp ứng được nhu cầu của một cộng đồng đa văn hóa”, Bethany Farley.
Được biết chương trình phòng ngừa tự tử, do các thành viên cộng đồng như cô Abdul Razaq cung cấp, nhằm mục đích giải quyết một số vấn đề này, bằng cách tạo điều kiện cho các hội thảo nơi những người tham gia có thể chia sẻ kinh nghiệm, bằng ngôn ngữ của riêng họ và học hỏi lẫn nhau về các hỗ trợ có sẵn.
Cô cho biết sự kỳ thị, gắn liền với việc nói về tự tử ban đầu, là rào cản đối với cô.
"Lúc đầu tôi đã rất căng thẳng, khi lần đầu tiên được đào tạo và tôi nghe được một số thông tin, nhưng sau đó tôi chấp nhận rằng, nếu điều đó xảy ra trong cộng đồng, chúng ta cần toàn bộ cộng đồng biết về nó”, Nuha Abdul Razaq.
Sau khi thực hiện buổi đào tạo đầu tiên, cô nói rằng mình đã được truyền cảm hứng, từ sự cởi mở của những người tham gia và khả năng vượt qua mọi sự xấu hổ, mà họ có thể liên tưởng đến khi nói về tự tử.
"Có chín phụ nữ tham dự và buổi nói chuyện rất tốt, tôi thích cách họ nói về vấn đề này. Họ mở miệng và kể về câu chuyện của họ. Đó là để tạo không gian thoải mái giữa chúng tôi và xây dựng lòng tin giữa chúng tôi. Khi muốn nói, họ sẽ nói theo cách bình thường”, Nuha Abdul Razaq.
Nếu bạn hoặc người quen của bạn cần hỗ trợ khủng hoảng, hãy liên hệ với Lifeline theo số 13 11 14, Suicide Call Back Service theo số 1300 659 467 và Kids Helpline theo số 1800 55 1800.
Để biết thêm thông tin và hỗ trợ về sức khỏe tâm thần, vui lòng truy cập beyondblue.org.au và theo số 1300 22 4636.
Embrace Multicultural Mental Health, hỗ trợ những người có nền tảng văn hóa và ngôn ngữ đa dạng.