Đối với Tyler Addams, việc lớn lên trong tình trạng mất an ninh nhà ở đồng nghĩa với việc tuổi thiếu niên của anh là khoản thời gian mà cuộc sống không có gì là chắc chắn.
"Cảm giác thường trực như thể sàn nhà có thể sụp đổ dưới chân mình và mọi thứ có thể thay đổi bất cứ lúc nào. Tôi không biết đi đâu, không có gì để làm - không có ai để trông cậy giúp đỡ."
Và một phân tích mới cho thấy tình trạng của người thanh niên trẻ này không phải là cá biệt.
Khoảng 38.000 thanh niên trong độ tuổi 15-24 đã tham gia các dịch vụ hỗ trợ người vô gia cư trong thời gian được khảo sát.
Nhưng gần một nửa số người bị ảnh hưởng vẫn vô gia cư, ngay cả sau khi tìm kiếm sự giúp đỡ.
Kate Colvin của Tổ chức Vô gia cư Úc - Homelessness Australia - cho biết dữ liệu cho thấy một xu hướng đáng lo ngại.
"Khi họ đang ở ngã ba đường - đó là lúc để tạo nên sự khác biệt. Cơ hội sống của những người trẻ bị hủy hoại do không nhận được hỗ trợ về nhà ở mà họ cần vào thời điểm quan trọng đó."
Đằng sau nghiên cứu này là một liên minh các dịch vụ hỗ trợ.
Shorna Moore thuộc Phái đoàn Thành phố Melbourne cảnh báo tình trạng bất ổn tài chính, tuổi tác và các rào cản như bạo lực gia đình khiến nhóm người trẻ này đặc biệt dễ bị tổn thương.
"Họ đã sống với quá nhiều nỗi sợ hãi và bất ổn trong suốt cuộc đời và họ liên tục được thông báo rằng không có nhà ở cho họ."
New South Wales và Victoria ghi nhận số lượng tìm kiếm sự giúp đỡ cao nhất với con số hơn 10.000 thanh niên tại mỗi tiểu bang.
Tiếp theo là Queensland, Nam Úc và Tây Úc.
Hơn 30% là người gốc Thổ Dân= một tỷ lệ cao không tương xứng với số dân của họ.
Jemat Ahmet thuộc Trung tâm Thanh niên Đa văn hóa cho biết các cộng đồng đa dạng về văn hóa cũng bị ảnh hưởng nặng nề.
"Họ chiếm một tỷ lệ quá cao trong các số liệu và trong khi lại chiếm một tỷ lệ quá thấp trong khả năng tiếp cận các dịch vụ và hỗ trợ mà họ cần. Những gì chúng tôi có là những người trẻ có thể có tiềm năng to lớn nhưng không thể đóng góp đầy đủ và tham gia đầy đủ vào xã hội và đó là thật lãng phí cho tất cả chúng ta."
Liên minh các dịch vụ hỗ trợ đã bày tỏ mối quan ngại của mình trong một lá thư gửi tới Tổng trưởng liên bang chịu trách nhiệm về vấn đề này.
Họ nói rằng những người trẻ tuổi đang cần những lựa chọn nhà ở chuyên dụng hơn và các dịch vụ kết nối mạnh mẽ hơn để hỗ trợ họ.
Tổng trưởng Bộ Vô gia cư Julie Collins cho biết chính phủ đã hỗ trợ 92 triệu đô la.
Trong một tuyên bố, bà nói: "Chúng tôi sẽ tiếp tục nỗ lực làm việc để bảo đảm chương trình cải cách nhà ở đầy tham vọng của chúng tôi được thực hiện một cách toàn diện với nhiều trợ giúp hơn cho người thuê nhà, nhiều trợ giúp hơn cho người mua nhà và nhiều trợ giúp hơn cho những người Úc cần một nơi an toàn để qua đêm."
Tyler cho rằng một ngôi nhà an toàn không chỉ mang lại cho giới trẻ một nơi để sinh sống mà còn là một cơ hội để phát huy hết tiềm năng của họ.
"Chỉ cần cho một người một nơi ở là có thể làm thay đổi toàn bộ quỹ đạo cuộc đời của người đó. Nếu bạn có thể giao tiếp với một đứa trẻ, một thanh niên, bạn thay đổi mọi thứ cho họ và tôi nghĩ thế là đủ."