Một báo cáo mới của Đại học Melbourne tiết lộ đại dịch COVID-19 đã khiến khả năng tiếp cận các dịch vụ tư pháp của cộng đồng người di cư và người tị nạn trở nên tồi tệ hơn như thế nào.
Báo cáo cho thấy các rào cản như sự cô lập và kỳ thị đã trở nên tồi tệ hơn do lệnh phong tỏa, khiến việc tiếp cận các dịch vụ và hỗ trợ pháp lý thậm chí còn trở thành thách thức lớn hơn đối với cộng đồng người tị nạn và người di cư.
Các phúc trình về thời kỳ phong tỏa cho thấy nhiều người sống trong các nhà ở xã hội ở Melbourne không phải lúc nào cũng nhận được những vật dụng cơ bản, thay vào đó họ nhận được những tin nhắn không rõ ràng và cảnh sát tăng cường giám sát.
Giáo sư nghiên cứu pháp lý xã hội và trưởng khoa Khoa học xã hội và chính trị tại Đại học Melbourne, bà Jennifer Balint, là tác giả của phúc trình này.
Giáo sư Balint cho biết việc phong tỏa đột ngột các nhà ở xã hội ở Melbourne là một trong những sai sót chính mà họ phát hiện ra.
"Những chuyện vẫn chưa được thực hiện tốt đơn giản như việc không sử dụng tốt thông dịch viên. Ngoài ra, còn những vấn đề khác như cách mà cộng đồng bị cô lập khỏi các nhà cung cấp, việc giám sát cộng đồng vào thời điểm đó, sự khác biệt trong điều trị, các nhà tổ chức cộng đồng và lãnh đạo cộng đồng không được tham gia và phải tìm cách tham gia vào diễn đàn ra quyết định."
Những sang chấn và nỗi sợ hãi xung quanh việc hợp tác với các cơ quan thực thi pháp luật, đặc biệt là trong thời điểm cảnh sát có mặt nhiều hơn, cũng được xem là một yếu tố góp phần tạo ra các rào cản.
Giáo sư Balint cho biết các vấn đề được trình bày trong phúc trình vốn đã là một thách thức đối với những cộng đồng này, và đại dịch khiến cho những vấn đề này càng trở nên trầm trọng hơn.
“Đây là những rào cản thực sự đã tồn tại từ lâu và ngày càng trở nên rõ ràng hơn. Ngoài ra, một phát hiện thực sự quan trọng là khi tuân thủ quan hệ đối tác và cộng tác thì mọi việc diễn ra tốt hơn rất nhiều. Vì vậy, điều thực sự thú vị và đáng chú ý là đối với nhiều nhà cung cấp, khi họ nhận ra rằng cách họ làm việc với cộng đồng không hiệu quả, họ cần phải thay đổi như hợp tác, xem trọng kiến thức chuyên môn của cộng đồng và họ cần tập trung vào chuyên môn đó."
Báo cáo cũng cho thấy các điều kiện giam giữ đã trở nên tồi tệ hơn trong thời gian phong tỏa vì đại dịch, với trường hợp đáng chú ý là những người tị nạn và người tầm trú bị cách ly tại cơ sở giam giữ Park Hotel ở Melbourne.
Khách sạn này đã thu hút sự chú ý của công chúng sau một đợt bùng phát COVID-19, nhiều người trong số họ có tình trạng sức khỏe tiềm ẩn, chưa được tiêm chủng và bị mắc kẹt ở nơi mà những người ủng hộ người tị nạn gọi là "lồng ấp COVID".
Luật sư nhân quyền và Giám đốc điều hành của Trung tâm Pháp lý Người tị nạn, ông David Manne, cho biết thông điệp vào thời điểm đó là mọi người đều tham gia việc này cùng nhau.
Ông nói rằng thực tế điều đó đã không áp dụng được cho những người tị nạn và người tầm trú trong cộng đồng.
Báo cáo cũng cho thấy những người trong cộng đồng người tị nạn và người di cư phải đối mặt với bạo lực gia đình có nguy cơ cao hơn trong suốt đại dịch, thường bị nhốt chung với thủ phạm lạm dụng họ.
Tệ hơn nữa là không thể tiếp cận được các dịch vụ pháp lý và hỗ trợ, nhiều người trong hoàn cảnh bạo lực gia đình cảm thấy không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ở lại.
Trong số các khuyến nghị của báo cáo, có ý tưởng chính rằng sự cộng tác và hợp tác với cộng đồng là cần thiết để hiểu những rào cản nào đang tồn tại và những gì có thể làm để dỡ bỏ những rào cản này.
Giáo sư Balint cho rằng cần phải trao quyền tiếp cận cả hỗ trợ xã hội và pháp lý cho tất cả mọi người.
"Chúng ta không thể hiểu luật pháp một cách riêng lẻ, các vấn đề pháp lý và xã hội có mối liên hệ với nhau và tầm quan trọng của việc hiểu rằng công lý được kết nối rộng rãi hơn nhiều. Ai đó có thể đến với một vấn đề pháp lý nhưng nó cũng có thể liên quan đến nhà ở, việc làm, sự cô lập, cảm giác thân thuộc. Vì vậy, thực sự hiểu rằng việc định vị các dịch vụ pháp lý trong bối cảnh xã hội là thực sự quan trọng."
InTouch là một trung tâm đa văn hóa giải quyết các vấn đề bạo lực gia đình có trụ sở tại Melbourne.
Tổ chức này là một dịch vụ tích hợp cung cấp các dịch vụ toàn diện cho người di cư và người tị nạn đang phải đối mặt với bạo lực gia đình.
Luật sư chính của InTouch, bà Ajsela Siskovic, nói rằng khách hàng của họ đang sống trong nỗi sợ hãi, một số người quá ngại yêu cầu giúp đỡ vì sợ mất thị thực.
"Không phải tất cả khách hàng đều có thể liên hệ với chúng tôi vì họ sống trong sợ hãi. Tôi nghĩ 40% khách hàng của chúng tôi có thị thực tạm thời, vì vậy họ còn có một nỗi sợ hãi khác rằng nếu họ tìm kiếm sự giúp đỡ ở đâu đó, họ có thể bị mất thị thực. Ngoài ra, vấn đề văn hóa và bất lợi về ngôn ngữ mà họ gặp phải trong thời gian phong tỏa thực sự gây khó khăn cho khách hàng của chúng tôi."
Giám đốc điều hành của InTouch, bà Rasha Abbas, cho biết hệ thống này rất phức tạp ngay cả đối với những người không có rào cản ngôn ngữ, chứ đừng nói đến những người mới nhập cư.
“Không chỉ là vấn đề rào cản ngôn ngữ, mà chúng ta có một hệ thống rất phức tạp và điều đó thực sự không dễ dàng ngay cả đối với những người tiếng Anh rất tốt và có trình độ học vấn cao. Và đây là rào cản đáng kể”