Tina Rahimi đang thu hẹp rào cản giới tính tại Câu lạc bộ Brotherhood Box ở Greenacre, phía tây nam Sydney.
Vào tháng tới, Rahimi sẽ trở thành nữ võ sĩ Hồi giáo đầu tiên đại diện cho Úc tại Đại hội thể thao Commonwealth Games.
"Tôi đã tập luyện rất chăm chỉ cho thời điểm này. Tôi đã không thể thể hiện tốt kỹ năng của mình vì COVID-19. Không ai thực sự biết tôi là ai. Tôi xuất hiện từ hư không và tôi đã chứng tỏ mình tại Giải vô địch quốc gia National Championships. Tôi thậm chí đã giành danh hiệu võ sĩ của giải đấu."
Võ sĩ hạng nhẹ 57 ký, 26 tuổi của Commonwealth Games mới chơi quyền anh chỉ bốn năm trước, trong khi cân bằng cuộc sống với công việc của một nghệ sĩ trang điểm.
"Tôi bắt đầu chơi quyền anh vào cuối năm 2017. Tôi mua thẻ thanh viên ở phòng tập thể dục và tôi đi tập cùng bạn của mình. Chỉ nâng tạ và chạy bộ trên máy thật nhàm chán. Tôi đã nói bạn mình hãy thử một cái gì đó mới."
Tôi đã đến phòng tập quyến anh ở địa phương của mình, và tôi đã yêu nơi này. Một khi tôi bắt đầu, tôi không thể dừng lại.
Cô nhanh chóng trở thành một hình mẫu quan trọng trong cộng đồng dành cho phụ nữ trẻ, khi ra mắt tài khoản Instagram Boxing With Tina trong năm nay để khuyến khích những người khác, đặc biệt là các cô gái, tham gia môn thể thao này.
"Tôi đang trở thành hình mẫu cho những phụ nữ trẻ hơn, và cho tất cả mọi người trên khắp thế giới. Không quan trọng cách bạn ăn mặc hay ngoại hình, bạn có thể làm bất cứ điều gì bạn muốn. Đó là thông điệp mà tôi đang cố gắng thể hiện.
Nỗ lực thật chăm chỉ và theo đuổi ước mơ của bạn. Bất cứ điều gì cũng có thể. Lời khuyên của tôi là hãy thực hiện nó. Điều này mang lại rất nhiều động lực."
Sinh ra ở Úc với cha mẹ là người Iran, võ sĩ Hồi giáo mặc khăn trùm đầu, áo dài tay và quần bó trên võ đài.
Không giống như hầu hết các võ sĩ, Tina không dựa vào âm nhạc để chuẩn bị cho các trận đấu.
"Tôi cầu Chúa, tôi cầu nguyện năm lần một ngày, tôi cầu nguyện thêm để Chúa giúp tôi chiến thắng. Ngay cả trước khi lên võ đài, tôi cũng không nghe nhạc. Tôi chỉ tập trung vào việc cầu nguyện Chúa giúp tôi giành chiến thắng."
Và cô hướng đến một giải thưởng lớn hơn - Thế vận hội Paris 2024.
"Tôi thực sự muốn tham dự Thế vận hội 2024. Đó là mục tiêu của tôi. Tôi thực sự muốn chuyển sang thi đấu chuyên nghiệp. Sau khi tham dự giải vô địch thế giới gần đây ở Thổ Nhĩ Kỳ, tôi nhận ra rằng tốt hơn là thi đấu nghiệp dư thêm nữa và sau đó đến Thế vận hội."
Một trong những huấn luyện viên của cô ấy, O'ace Dahoud nói rằng với sự cống hiến của cô ấy, bầu trời là giới hạn.
"Khi cô ấy bắt đầu, tôi không cần yêu cầu cô ấy đến tập luyện. Cô ấy sẽ tự tập luyện. Cô ấy luôn là người đầu tiên ở đây và là người cuối cùng rời đi. Cô ấy thực sự rất mạnh mẽ, về mặt tinh thần."








