Nhu cầu khám phức tạp và thời gian kéo dài
“Là một bác sĩ nữ thường gặp nhiều bệnh nhân có nhu cầu chăm sóc phức tạp, đặc biệt là về sức khỏe tâm thần, các buổi tư vấn thường kéo dài hơn. Tôi không phàn nàn gì cả – thực ra điều đó rất tốt, vì giúp cải thiện kết quả điều trị cho bệnh nhân.” Đó là chia sẻ của bác sĩ Ramya Raman, một bác sĩ gia đình tại Tây Úc và là Phó Chủ tịch của Hiệp hội Bác sĩ Gia đình Hoàng gia Úc (RACGP).
Kinh nghiệm của cô phản ánh trung tâm của bản khảo sát năm nay – Health of the Nation Report. Báo cáo cho thấy thời gian khám trung bình của đa số GP đã tăng lên gần 20 phút (19,7 phút) – nhiều hơn khoảng một phút so với trước đây.
Theo Chủ tịch Hiệp hội, bác sĩ Michael Wright, điều này không có gì đáng ngạc nhiên:
“Trong năm nay, một số phát hiện quan trọng bao gồm việc 99% người Úc nói rằng họ có thể gặp bác sĩ khi cần, nhưng chúng ta đang thấy độ phức tạp của các ca bệnh ngày càng tăng.”
Sức khỏe tâm thần – tâm điểm của thách thức
Theo bác sĩ Raman, sức khỏe tâm thần chính là yếu tố làm tăng độ phức tạp trong các ca khám. Bác sĩ Wright cho biết 71% GP xác định đây là lý do hàng đầu khiến bệnh nhân tìm đến họ – tăng 10% kể từ năm 2017.
Ngoài ra, sự gia tăng các bệnh mãn tính và hệ quả của dân số già cũng là nguyên nhân khiến khối lượng công việc của GP thêm nặng nề.
Áp lực chi phí và khả năng tiếp cận
Báo cáo cho thấy có sự gia tăng nhẹ số người trì hoãn đi khám do chi phí điều trị, nhưng tin tốt là thời gian chờ gặp bác sĩ giảm so với các năm trước.
Chỉ 12% GP cho biết họ có thể khám bulk-bill (không cần trả thêm phí) cho tất cả bệnh nhân. Tuy nhiên, khả năng tiếp cận bác sĩ vẫn được xem là cải thiện.
Bác sĩ Raman nhấn mạnh tầm quan trọng của việc duy trì khả năng tiếp cận:
“Khi bệnh nhân có thể gặp và dành thời gian với bác sĩ gia đình của họ, điều đó thực sự giúp họ không phải nhập viện. Tốt hơn hết là nên gặp bác sĩ trước khi phải vào bệnh viện.”
GP gánh thay vai trò bác sĩ chuyên khoa
Báo cáo nêu rằng 86% GP đang điều trị các vấn đề thường do bác sĩ chuyên khoa đảm nhiệm – phổ biến nhất là tiểu đường, bệnh tim mạch và các rối loạn tâm thần.
Dân biểu độc lập Sophie Scamps, vốn là một cựu GP, cho rằng việc thiếu tiếp cận với bác sĩ chuyên khoa khiến GP phải gánh thêm khối lượng này.
Chúng ta biết rằng có tới 40% gánh nặng bệnh tật ở Úc hoàn toàn có thể phòng tránh được. Và GP là người có vị trí tốt nhất để cung cấp dịch vụ chăm sóc phòng ngừa đó.Dân biểu độc lập Sophie Scamps
Tuy nhiên, ở Úc, chúng ta chỉ đầu tư 2% ngân sách y tế cho công tác phòng ngừa – ít hơn rất nhiều so với các nước tương đương.”
“Đơn thuốc” cho hệ thống y tế
Chủ tịch Wright kêu gọi một giải pháp quen thuộc:
“Chúng ta cần cải thiện nguồn tài trợ từ Medicare để bệnh nhân có thể dành nhiều thời gian hơn với bác sĩ khi cần. Điều đó quan trọng không chỉ với sức khỏe của họ mà còn của cả cộng đồng.”
Một số thay đổi chính sách đã được lên kế hoạch, bao gồm việc tăng cường tài trợ cho chương trình bulk-billing từ ngày 1 tháng 11, cùng với thay đổi về mã số mục Medicare dành cho đánh giá kế hoạch điều trị sức khỏe tâm thần.
Tuy nhiên, bác sĩ Wright nhận định vẫn chưa đủ:
“Ngành y tế tổng quát đang làm được những điều tuyệt vời, nhưng chúng tôi vẫn đang phải làm điều đó với mức tài trợ tương đương thập kỷ trước, trong khi độ phức tạp và khối lượng hành chính ngày càng tăng.”

Source: Getty / Getty Images
Báo cáo cũng cho thấy gần một phần ba GP đã chứng kiến hành vi phân biệt chủng tộc đối với bệnh nhân trong năm qua, và hai trên mười GP cho biết họ từng bị chính bệnh nhân phân biệt chủng tộc trong phòng khám.
Bác sĩ Karen Nicholls, Chủ tịch Hội đồng Sức khỏe Thổ dân và Đảo Torres Strait, cảnh báo:
“Nó khiến bệnh nhân tránh đi khám, không tìm kiếm sự giúp đỡ khi cần. Nếu họ lo sợ có thể bị phân biệt chủng tộc từ nhân viên y tế, họ sẽ căng thẳng, kích hoạt phản ứng ‘chiến đấu hoặc bỏ chạy’, làm tăng huyết áp, nhịp tim và điều đó có thể dẫn đến bệnh mãn tính.”
Hiệp hội GP đã triển khai khung đào tạo mới dành cho các bác sĩ chăm sóc sức khỏe người Thổ dân và Đảo Torres Strait.
Bác sĩ Wright khẳng định tổ chức đang nỗ lực hơn nữa:
“Chúng tôi đã hỏi các thành viên xem vấn đề này phổ biến đến mức nào, và hiện đã có các chiến lược nhằm giảm tác động của nó đối với bệnh nhân và cả các bác sĩ – nhiều người trong số họ từng học y ở các quốc gia khác.”
Bác sĩ Nicholls bày tỏ sự hoan nghênh:
“Đã có rất nhiều cuộc thảo luận trong nhiều năm về tác động của phân biệt chủng tộc. Mặc dù thay đổi này đến muộn, nhưng rất đáng hoan nghênh. Bất kỳ nỗ lực nào nhằm nêu bật và giải quyết vấn đề này đều đáng khen ngợi.”