Mặc dầu nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã ra đi hơn hai mươi năm rồi nhưng âm nhạc của ông vẫn ở lại với người nghe và đối với thế hệ trẻ trước năm 75 ở miền Nam, nhạc Trịnh đã mãi ăn sâu trong ký ức của nhiều tầng lớp dân chúng từ người lao động đến giới trí thức.
Vào thời đó, từ đầu làng đến cuối phố người ta ngêu ngao nhạc của ông dù thực lòng ít có người hiểu biết và chiêm nghiêm sâu sắc những ca từ có trong lời mình đã hát.
Dường như những bản Tình ca trong âm nhạc của Trịnh Công Sơn đều mang hơi hám của sự chia ly và "ám khói" của cuộc chiến tranh Việt nam, vì thế nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn có nhận định về những bản nhạc có băng nhạc "Ca khúc Da Vàng" là những bản Tình ca không có hạnh phúc.
Một số sáng tác của ông đã từng bị chính quyền của cả hai miền của Việt Nam vào thời ấy cấm hát thế nhưng chúng vẫn được "truyền bá" sâu đậm và lâu dài trong lòng người yêu nhạc Việt cho mãi đến ngày hôm nay...
Một nhà văn nào đó đã có nhận định: "Suy cho cùng, cuộc đời của một nghệ sĩ có thể còn hay mất nhưng cho dù người ấy đã ra đi thì tác phẩm của họ vẫn còn ở lại với công chúng..."





