Một tinh thần minh mẫn trong một cơ thể khỏe mạnh.
Những lợi ích của việc tham gia thể thao đã được ghi nhận rõ ràng.
Thế nhưng, như bộ phim tài liệu trình chiếu trên Netflix gần đây về huyền thoại bóng đá David Beckham cho thấy ảnh hưởng của gia đình có thể gây ra những khó khăn.
“Tôi nghĩ tôi đã có thể chịu đựng được việc bị người hâm mộ lạm dụng. Tôi nghĩ tôi có thể giải quyết được nhờ cách bố tôi đã đối xử với tôi. Tôi thường nghe mẹ tôi quay lại và nói với cha tôi rằng đừng la mắng con trai mình nữa”
Tiến sĩ Mary Woessner là giảng viên và nhà nghiên cứu về Khoa học Thể dục Lâm sàng tại Đại học Victoria.
Cô là một trong những nhà nghiên cứu tham gia vào nghiên cứu xem xét về tần suất bạo lực mà trẻ em gặp phải khi tham gia các môn thể thao cộng đồng ở Úc.
“Đó có thể là trải nghiệm bạo lực của cha mẹ, xung quanh sân thể thao, về thành tích thể thao hoặc thậm chí trên đường trở về sau trận đấu. Chúng ta đang nói về những hành vi thường được xem là bình thường, chẳng hạn như phê bình sau trận đấu. Nhưng khi ba mẹ la hét quá mức, phớt lờ đứa trẻ sau khi chúng thể hiện kém, chúng ta không nghĩ những kiểu hành vi đó là lạm dụng, nhưng thực tế lại có thể gây ra một số tác động nghiêm trọng về lâu dài."
Dữ liệu gần đây do các nhà nghiên cứu thu thập tiết lộ rằng cứ ba người được hỏi thì có một người đã trải qua việc cha mẹ lạm dụng trẻ em trong các môn thể thao cộng đồng ở Úc.
Tổng cộng có 886 người trả lời đã được khảo sát để phân tích.
Phần lớn số người được hỏi là phụ nữ với tỷ lệ 63% và khoảng 1/3 là nam giới với tỷ lệ 35%.
82% những người được khảo sát đã trải qua bạo lực trong thể thao khi còn nhỏ, trong đó bạo lực tâm lý là hình thức lạm dụng phổ biến nhất với 76%, tiếp theo là bạo lực thể xác - 66% và bạo lực tình dục 38%.
Tiến sĩ Woessner cho biết tình trạng lạm dụng trong thể thao cấp cao và thể thao cộng đồng có thể có nhiều điểm tương đồng.
Bạo lực tâm lý của cha mẹ bao gồm một loạt các hành vi, chẳng hạn như sỉ nhục, lăng mạ, chỉ trích quá mức và phớt lờ trẻ sau một hoạt động thể thao.
Hành vi như ép trẻ tập luyện đến mức kiệt sức cũng là một dạng lạm dụng.
Phó giáo sư Sam Elliott, là Nhà nghiên cứu về Tâm lý thể thao, Huấn luyện & Thể thao Thanh niên tại Đại học Flinders ở Nam Úc.
Ông sắp công bố nghiên cứu sơ bộ về mối quan hệ cha mẹ và con cái trong thể thao, tập trung vào những người trẻ từ 18 đến 25 tuổi tham gia thể thao.
“Có một số yếu tố thực sự quan trọng trong phân tích của chúng tôi ngay bây giờ, trong đó lạm dụng tâm lý trong thể thao do cha mẹ gây ra đối với con cái của họ, khiến mối quan hệ với cha mẹ bạo hành trở nên nguội lạnh hoặc khó duy trì các mối quan hệ. Những người trẻ này đã phát triển một loạt các bệnh về sức khỏe tâm thần do trải nghiệm thể thao thời thơ ấu, bị xâm phạm bởi sự lạm dụng tâm lý từ phía cha mẹ họ.”
Giáo sư Elliott cho biết có những điểm tương đồng với các hình thức lạm dụng tâm lý khác nhưng cũng có một số điểm khác biệt độc đáo.
Ông nói trong trường hợp này, ít nhất một thành viên trong gia đình, một phụ huynh là thủ phạm chính và phụ huynh kia đóng vai trò là người hỗ trợ họ.
Ông nói rằng đôi khi người cha/mẹ kia có thể đang cố gắng giúp giải thích hoặc hiểu rõ hành vi lạm dụng và vô tình cho phép hành vi lạm dụng xảy ra.
“Một số ví dụ về việc cha mẹ lạm dụng tâm lý thực sự đáng lo ngại, chẳng hạn như ba mẹ la mắng, xô đẩy các em sau trận đấu vì thành tích không tốt, các loại thực phẩm mà trẻ được phép và không được phép ăn tùy thuộc vào thành tích thi đấu. Những điều này khiến trẻ bị mất tự tin, xói mòn lòng tự trọng, và giá trị bản thân cũng như khả năng hiểu rõ về hiệu suất, nỗ lực trong thể thao.”Phó giáo sư Sam Elliott
Tại sao cha mẹ lại đối xử với con mình theo cách này và có thể làm gì nếu việc này xảy ra?
Tiến sĩ Woessner cho hay.
“Trên thực tế, tôi nghĩ điều này đã được bình thường hóa trong thể thao quá lâu. Phê bình là cách mà giúp mọi người trở nên tốt hơn, nhưng nó có thể rất dễ bị chuyển sang hướng khác. Lạm dụng bằng lời nói có thể có những tác động tâm lý lâu dài tương tự như lạm dụng tình dục trẻ em. Nhưng chúng ta không đề cập đến tác động của việc lạm dụng bằng lời nói theo cách tương tự như khi chúng ta nói về vấn đề lạm dụng tình dục trẻ em. Trên thực tế, trong nhiều trường hợp, ba mẹ có thể đang cố gắng giúp đỡ. Tuy nhiên, họ cần phải suy nghĩ kỹ về những tác động tiềm ẩn của ngôn ngữ và cách chúng ta giao tiếp."
Giáo sư Elliott cho rằng ngoài trách nhiệm cá nhân, cũng cần phải hiểu rằng hành vi đó không xảy ra một cách biệt lập mà trong một không gian xã hội rộng lớn hơn và phức tạp hơn.
Điều này đặt ra vấn đề về trách nhiệm tập thể khi các câu lạc bộ đang hoạt động tốt như thế nào để bảo vệ những đứa trẻ dễ bị tổn thương.
Viện Thể thao Úc cho biết các tổ chức thể thao phải hiểu trách nhiệm của họ liên quan đến sự an toàn của trẻ em cũng như việc xác định và ứng phó với hành vi lạm dụng trẻ em.
Thính giả đang tìm kiếm sự hỗ trợ có thể gọi Lifeline theo số 13 11 14 hoặc Kidsline theo số 1800 55 1800.