Cô Nelli Stevenson bị đau vùng chậu mãn tính, từ năm 14 tuổi.
Cô chia sẻ với SBS World News rằng, tình trạng của cô trở nên tồi tệ hơn rất nhiều sau khi sinh con.
"Tôi đã được một số chuyên gia y tế nói rằng, tôi sẽ phải chịu đựng cơn đau suốt đời. Họ chỉ có thể phẫu thuật cho tôi, đến một mức độ nào đó mà thôi”, Nelli Stevenson.
Một phúc trình mới khảo sát 5.000 người Úc cho thấy, những người Úc sống chung với chứng đau mãn tính vẫn tiếp tục bị làm ngơ.
Nghiên cứu của Chronic Pain Australia cho thấy, 74% cảm thấy bị bỏ rơi hoặc ruồng bỏ và 48% bị các chuyên gia y tế có định kiến về căn bệnh.
Nghiên cứu cho thấy, gần ba phần tư số người bị đau mãn tính gặp phải các vấn đề sức khỏe tâm thần, do cơn đau của họ.
Gần hai phần ba không có khả năng lao động và gặp khó khăn về tài chính.
Chủ tịch của Chronic Pain Australia, Nicolette Ellis cho biết, cứ năm người Úc thì có một người sống chung với chứng đau mãn tính.
"Đau mãn tính gây gánh nặng hơn, hoặc phổ biến hơn các bệnh lý sức khỏe tâm thần. Nó gây thiệt hại cho nền kinh tế của chúng ta nhiều hơn cả bệnh tim mạch, ung thư và tiểu đường cộng lại, và cứ năm người Úc thì có một người, tức là khoảng 3,6 triệu người, đang sống chung với chứng đau mãn tính”, Nicolette Ellis.
Bà cho biết cần phải nỗ lực hơn nữa, để bảo đảm mọi người có thể nhận được sự giúp đỡ.
"Đau mãn tính là một tình trạng phức tạp để điều trị và thường cần một đội ngũ chuyên gia y tế với các kỹ năng khác nhau, để giúp xây dựng bộ công cụ cho người bệnh. Thật không may, trong Báo cáo Quốc gia về Đau, chúng tôi thấy rằng chỉ có 18% người dân, được giới thiệu đến những nơi mà chúng tôi gọi là chăm sóc đa ngành, nơi họ có thể tiếp cận với các chuyên gia y tế khác nhau, để hỗ trợ việc chăm sóc của mình”, Nicolette Ellis.
Báo cáo cho thấy trong năm nay 2025, với 54% số người được khảo sát cho biết, đã chờ hơn hai năm để được chẩn đoán và 44% đã chờ hơn ba năm.
"Một phụ nữ cho biết cô ấy đã mất chồng, mất việc và mất cả danh tính, trước khi được chẩn đoán”, Nicolette Ellis.
Điều này có thể ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe tâm thần của mỗi người.
Cô Stevenson chia sẻ cách một số người mắc chứng đau mãn tính nói về nỗi đau buồn.
"Tôi thường thấy những người trong cộng đồng mắc chứng đau mãn tính nói về nỗi đau buồn, họ nói về việc đau buồn vì cơ thể khỏe mạnh của mình, đau buồn vì cuộc sống trước đây, hoặc khả năng trước đây của họ”, Nelli Stevenson.
Mặc dù tình trạng này rất phổ biến, nhiều người mắc chứng đau mãn tính cho biết, những lo lắng của họ bị bỏ qua và thường được coi là bình thường.
Họ nói rằng không chỉ gia đình và bạn bè, mà đôi khi cả các chuyên gia y tế cũng vậy.
"Có lúc tôi suýt chết vì tôi đã coi thường cơn đau bụng mãn tính, đến mức ruột thừa của tôi bị vỡ và tôi không đến bệnh viện, cho đến 12 ngày sau khi nó xảy ra”, Nelli Stevenson.
Báo cáo của Tổ chức Đau mãn tính Úc kêu gọi chính phủ liên bang, đưa chứng đau mãn tính trở thành ưu tiên quốc gia, thông qua những thay đổi như cung cấp thêm kinh phí địa phương, cho chăm sóc sức khỏe ban đầu và hệ thống mã hóa.
Bà Ellis cho biết, họ cũng đang kêu gọi công nhận cơn đau là một tình trạng sức khỏe, chứ không chỉ là một triệu chứng.
"Chúng ta cần tiếp cận một số chuyên gia y tế, có thể thực sự chuyên môn hóa trong vai trò của họ, dù đó là cải thiện chức năng, cải thiện sức khỏe tâm thần hay cải thiện giấc ngủ”, Nicolette Ellis.
Bác sĩ Liêu Vĩnh Bình tại Sydney nói rõ hơn nhân tuần lễ Chronic Pain vào tuần nầy.
Ông cho biết số bệnh nhân đến khám tái phòng mạch của ông bị nhiều chứng đau kinh niên như đau lưng, đau khớp xương, đau bụng nhất là ở phụ nữ...
Ông khuyến cáo bệnh nhân nếu thấy đau, nên đi khám ngay tốt hơn là chậm trễ quá lâu.
READ MORE

SBS Việt ngữ