Ngành kinh doanh sinh con trị giá hơn 820 triệu đô la tại Úc.
Thế nhưng những vấn đề rủi ro và đạo đức nào phát sinh khi kiếm tiền và tạo ra một đứa con thụ tinh trong ống nghiệm?
Brooke Withington là một bà mẹ đơn thân của ba đứa con, khi cô quyết định muốn có thêm con.
"Tôi đã là một người mẹ rất tốt khi tự mình làm mẹ, vì vậy tôi nghĩ mình không cần bạn đời, để nuôi dưỡng gia đình. Đó là lúc tôi tìm đến người hiến tinh trùng”, Brooke Withington.
Không gặp khó khăn gì, khi thụ thai tự nhiên ba đứa con với những người bạn đời trước đây, cô cảm thấy mình có thể dễ dàng mang thai và đã quyết định không đến phòng khám IVF để lấy tinh trùng.
Thay vào đó, bà mẹ ở Gold Coast đã tìm đến một nhóm trên Facebook, sau khi một người bạn kể cho cô nghe về việc hiến tặng tinh trùng không chính thức.
"Tôi nghe nói rằng người hiến tặng thường đến các phòng khám, bạn không biết nhiều về họ... Tôi cảm thấy việc gặp gỡ người hiến tặng, mang tính riêng tư hơn”, Brooke Withington.
Người phụ nữ 30 tuổi này cho biết theo cách này, cô có thể tự chủ hơn, cũng như tránh được các chi phí và tư vấn cần thiết, nếu phải đến phòng khám.
Cô đã nói chuyện với khoảng 15 người đàn ông trong nhóm Facebook có trụ sở tại Úc, khi cô đang trong tiến trình lựa chọn người hiến tặng.
Trước khi xác nhận người hiến tặng, cô đã yêu cầu kết quả xét nghiệm về bệnh truyền nhiễm tình dục STI, thông tin di truyền của người nầy và gặp trước, để xem anh ấy như thế nào.
Họ đã soạn thảo một hợp đồng, chủ yếu để quy định rằng đứa bé là của riêng cô ấy.
Một trong những điều kiện để chọn người hiến tặng, là việc hiến tặng phải được thực hiện thông qua thụ tinh nhân tạo, tức là đưa tinh trùng vào cổ tử cung bằng ống tiêm.
"Tôi muốn một người hiến tặng làm điều đó xuất phát từ tấm lòng tốt, chứ không phải vì mục đích nhận lại bất cứ điều gì. Cá nhân tôi không cảm thấy họ làm điều đó vì lý do chính đáng, nếu họ chỉ cung cấp dịch vụ thụ tinh tự nhiên”, Brooke Withington.
Được biết ngày càng nhiều người Úc, bỏ qua các phương pháp điều trị tại các phòng khám hiếm muộn và thay vào đó tìm kiếm người hiến tinh trùng tiềm năng trên mạng xã hội.
Thế nhưng một số chuyên gia y tế và pháp lý, đã bày tỏ lo ngại về thực trạng ngày càng gia tăng này, bao gồm việc quản lý các không gian trực tuyến, việc ban hành luật pháp đầy đủ, khả năng mọi người cảm thấy bị ép buộc thụ tinh tự nhiên và sự minh bạch về số lượng gia đình, mà người hiến tặng đã hiến tinh trùng.
Môt vấn đề khác là người sử dụng muốn ứng dụng, cùng một người hiến tinh trùng, đặc biệt là giới đồng tính.
Khi Anastasia Gunn và vợ Lexie muốn lập gia đình, họ đã đến một phòng khám hiếm muộn để tìm người hiến tinh trùng.
Anastasia thụ thai đứa con đầu lòng vào năm 2006 bằng phương pháp thụ tinh trong tử cung, tức là tinh trùng đã được chuẩn bị sẽ được đưa vào tử cung, trong quá trình rụng trứng bằng ống tiêm.
Khi con trai họ được bốn tuổi, vợ chồng Gunn muốn mở rộng gia đình, lần này với Lexie là mẹ ruột.
Các bà đã quay lại phòng khám hiếm muộn và trả tiền để sử dụng cùng một người hiến tinh trùng, hầu đứa con thứ hai của họ sẽ chia sẻ DNA với đứa đầu lòng.
"Sẽ chẳng có lý do gì để sử dụng phòng khám, nếu chúng tôi không muốn có cùng một người cha ruột cho các con mình. Mọi thứ chúng tôi nói với con mình đều là dối trá”, .Anastasia Gunn
Đứa con kế của họ, được thụ thai thông qua phương pháp IVF, trong đó phôi thai được tạo ra bên ngoài cơ thể được cấy ghép vào tử cung, cuối cùng được chẩn đoán cả hai phụ nữ đều không mắc phải một số bệnh lý.
Năm 2012, vợ chồng Gunns quay lại phòng khám để sinh con trai thứ ba, với phôi thai đã được lưu trữ kể từ khi nó được tạo ra trong cùng một chu kỳ IVF, với con trai giữa của họ hai năm trước đó.
Con trai thứ ba của Anastasia và Lexie cũng mắc các bệnh lý nghiêm trọn,g giống như anh trai của mình.
Vì muốn cảnh báo các gia đình khác, có thể đã sử dụng cùng một người hiến tặng về các biến chứng sức khỏe tiềm ẩn, cặp nầy quyết định xét nghiệm DNA cho con của họ.
Kết quả xét nghiệm DNA cho thấy, không có mối liên hệ di truyền nào giữa con trai đầu lòng và hai con trai kế tiếp của họ.
"Tôi gọi điện cho người bạn đời, nói với cô ấy và cô ấy trả lời 'Họ chắc hẳn đã dùng nhầm tinh trùng, cho thụ tinh trong ống nghiệm. Câu chuyện của gia đình chúng tôi là các con trai đều giống nhau về cơ bản, mọi thứ chúng tôi nói với con đều là dối trá”, Anastasia Gunn.
Ba năm sau, họ vẫn đang trong quá trình đàm phán pháp lý với phòng khám ở Queensland, và phòng khám liên quan vẫn khẳng định, đã sử dụng đúng người hiến tặng.
Vì vậy một vấn đề khác đặt ra là các biện pháp phòng ngừa trong việc hiến tặng tinh trùng.
Anastasia và Lexie không phải là cặp người Úc duy nhấ,t lo ngại về việc họ gặp phải trường hợp nhầm lẫn, trong thụ tinh trong ống nghiệm IVF.
Không có số liệu chính xác về các trường hợp nhầm lẫn, vì các phòng khám không có nghĩa vụ phải báo cáo những trường hợp như vậy.
Tiến sĩ Lynn Burmeister, chủ sở hữu và điều hành các phòng khám hiếm muộn ở Sydney và Melbourne, cho biết có những biện pháp phòng ngừa, mà các phòng khám nên tuân thủ để tránh sai sót.
"Thông thường tại một trung tâm IVF, bạn sẽ có hệ thống giám sát kép: hai chuyên gia phôi học sẽ giám sát trứng, tinh trùng, phôi trước khi đông lạnh hoặc làm bất cứ điều gì với chúng", Lynn Burmeister.
Ngoài ra còn có một hệ thống giám sát điện tử có tên là RI Witness, hệ thống này phát hiện và giám sát mọi hoạt động trong phòng thí nghiệm IVF, nhằm giảm thiểu rủi ro sai sót do con người gây ra khi di chuyển mẫu.
Trở lại quyết định hiến tinh trùng, cũng có nhiều vấn đề liên quan.
Nick Lovett đã quyết định hiến tinh trùng vào giữa những năm 90, sau một cuộc trò chuyện với vợ Nancy trước khi họ kết hôn và họ không chắc chắn liệu có thể có con hay không.
Nick suy ngẫm về lịch sử gia đình và quyết định trở thành người hiến tinh trùng, sẽ là một cách để tôn vinh truyền thống đó.
Tuy nhiên cuối cùng cặp đôi đã có con, điều này đi kèm với một biến cố đặc biệt.
"Mỗi khi hai cô con gái của tôi hẹn hò, chúng sẽ phải hỏi ngày tháng năm sinh, chỉ để bảo đảm không có sự giao thoa nào. Đó chỉ là điều mà ở tuổi 26, 27, tôi chưa lường trước được”, .Nick Lovett
Người cha 57 tuổi đến từ Melbourne cho biết, lúc đó ông không nghĩ đến tác động của việc hiến tinh trùng, đối với người thân và con cái tương lai của mình.
Tuy nhiên một số trong số 17 người từ chín gia đình, được thụ thai bằng tinh trùng của Nick, đã liên lạc và xây dựng mối quan hệ lành mạnh với anh, kể từ khi họ 18 tuổi.
"Họ là những người rất đáng yêu. Đó là một trải nghiệm tuyệt vời”, Nick Lovett.
Tuy nhiên hiện tại các sổ đăng ký của tiểu bang, không liên lạc với nhau.
Hiện nay, Úc chưa có luật liên bang về việc thụ thai bằng tinh trùng hiến tặng, mà tùy thuộc vào từng tiểu bang và vùng lãnh thổ.
Tuy nhiên, việc trả tiền cho người khác để lấy tinh trùng của họ là bất hợp pháp tại Úc.
Luật sư Sarah Jefford, chuyên gia về tạo dựng gia đình, cho biết có giới hạn theo từng tiểu bang về số lượng gia đình mà một người có thể hiến tặng, nhưng không có sự tham chiếu chéo giữa các phòng khám hiếm muộn.
"Một số tiểu bang có sổ đăng ký thụ thai bằng tinh trùng hiến tặng và trẻ em sinh ra từ tinh trùng hiến tặng, nhưng chúng tôi không có sổ đăng ký quốc gia, cũng như các sổ đăng ký của tiểu bang không liên lạc với nhau. Phần lớn việc này thực sự liên quan đến việc kiểm tra danh tính, tại phòng khám IVF. Nhưng điều đó cũng đi kèm với sự tin tưởng và liệu người hiến tặng, có thể chứng minh rằng, họ đã hiến tặng tại một phòng khám khác hay không", Sarah Jefford.
Luật sư Jefford cũng tin rằng cần phải có nhiều quy định hơn, về việc hiến tặng tinh trùng và trứng, ở cấp quốc gia.
"Thật không may, có những hạn chế về những gì chúng ta có thể làm, để quản lý việc hiến tặng diễn ra bên ngoài phòng khám hiếm muộn. Nhưng tôi nghĩ, chúng ta có thể đặt ra các quy tắc để mọi người tìm thấy nhau thông qua mạng xã hội và để mọi người được giáo dục và nhận thức, về ý nghĩa của việc tìm kiếm người hiến tặng”, Sarah Jefford.
Có thể theo dõi anh chị em ruột hay không?
Bất chấp những lo ngại về việc tìm kiếm tinh trùng, thông qua các nhóm trực tuyến không được quản lý, bà mẹ đơn thân Brooke hiện đang mang thai đứa con thứ bảy, đây là đứa con thứ ba của cô được thụ thai với người hiến tặng, mà cô tìm thấy trong một nhóm trên Facebook.
Cô nói rằng số lượng gia đình mà người hiến tặng, đã hiến tặng tinh trùng của họ, rất quan trọng đối với cô.
"Tôi nghĩ khi bạn trải qua điều này, thật đáng lo ngại khi anh chị em ruột có thể gặp nhau, mà không hề biết rằng họ là anh chị em cùng cha khác mẹ. Người hiến tặng mà tôi chọn có tối đa chín gia đình, anh ấy cũng có một nhóm nhắn tin với các bậc cha mẹ khác, để tất cả chúng tôi có thể theo dõi anh chị em ruột”, Brooke Withington.
Brooke nói rằng, cô chỉ cần tin lời anh ấy và tin rằng, anh ấy trung thực.
READ MORE

SBS Việt ngữ