Hơn bao giờ hết, Úc hiện đang đầu tư nhiều tiền hơn vào việc sản xuất các chương trình truyền hình của riêng mình thay vì chiếu lại của các quốc gia khác.
Năm ngoái, con số kỷ lục 2,29 tỷ dollars được chi riêng cho việc sản xuất các bộ phim truyền hình được dàn dựng từ kịch bản.
Theo một đánh giá sâu rộng từ Screen Australia, cơ quan phụ trách quản lý việc sản xuất phim ảnh Úc cho biết, cứ bốn chương trình được sản xuất Úc thì có một bộ phim mà nhân vật và diễn viên chỉ toàn là người da trắng Anglo-Celtic.
Diễn viên Tiffany Wong sống ở Sydney nói rằng cô không ngạc nhiên khi nghe điều đó.
"Tôi biết rằng rất nhiều bạn bè Anglo da trắng của tôi chắc chắn có nhiều cơ hội hơn tôi. Cách đây vài năm, khi tôi trực tiếp tham gia các cuộc tuyển chọn mà nói rằng dành cho tất cả các màu da và sắc tộc, và tôi nhận thấy rằng tất cả mọi người đều có tóc vàng hoặc da trắng, và điều đó làm tôi thấy mình khá là lép vế."
Báo cáo mới của Screen Australia - có tựa đề Nhìn lại chính mình Seeing Ourselves - đã xem xét hơn 3.000 nhân vật chính từ 361 bộ phim truyền hình Úc được phát sóng từ năm 2016 đến năm 2021.
Giám đốc điều hành là Graeme Mason cho biết họ nhận thấy khả năng đại diện đang được cải thiện nhưng còn quá chậm.
"Trong hầu hết các danh mục, chúng tôi đã nhìn thấy những bước tiến đáng kể, nhưng vẫn chưa đủ. Chúng ta còn lâu mới đạt được sự cân bằng về sự đa dạng trong con số các đại diện. Nhưng mọi thứ chắc chắn đang được cải thiện, trong đó đặc biệt là First Nations đang trỗi dây nổi bật trong sân chơi, và tôi nghĩ đó là một ngọn hải đăng mà chúng ta muốn thấy ở tất cả những nhóm khác."
Từ năm 2016 đến năm 2021, tỷ lệ đại diện của First Nations trong các phim ảnh đã tăng từ 4,8% lên 7,2%, một tỷ lệ gần gấp đôi con số tỷ lệ dân số First Australians trong tổng dân số Úc (3.2%).
Ngoài ra còn có nhiều nhân vật LGBTIQ+ hơn - tăng lên 7,4% - nhưng chưa đạt tỷ lệ 11% trong dân số.
Đại diện các dân tộc ngoài châu Âu đã tăng từ 6,9% lên 16%, nhưng vẫn không phản ánh một phần tư dân số thực tế hiện nay trong mặt bằng dân số chung của Úc.
Và trong khi các nhân vật khuyết tật trở nên nổi bật hơn - tăng từ 3,6% lên 6,6% - thì vẫn thấp chưa đạt được đến 1/3 của tỷ lệ người khuyết tật có trong dân số.
Ông Mason nói rằng ông tin rằng mọi dịch vụ và mạng phát trực tuyến sẽ được hưởng lợi từ việc cải thiện những con số đó.
"Và tôi nghĩ nó có ba điểm lợi khác nhau. Thứ nhất, nó quan trọng về mặt văn hóa, và đặc biệt đối với chúng tôi, với tư cách là một cơ quan văn hóa, điều đó thực sự quan trọng. Việc có nhiều câu chuyện kể từ nhiều giọng kể khác nhau rất quan trọng về mặt sáng tạo. Nó cũng quan trọng về mặt thương mại - bởi vì bất kỳ ai đang tìm cách thu hút người xem - cho dù đó là để bán quảng cáo hay để giữ số lượng đăng ký hay để thu hút thêm người xem về kênh của mình thì họ cần phải phản ánh mọi người trong câu chuyện của họ."
Nhưng để gặt hái thành quả, bà Wong nói rằng mọi người trong ngành cần phải ngồi vào bàn thảo luận.
"Không chỉ các công ty sản xuất muốn kể những câu chuyện mới, đa dạng. Việc tuyển diễn viên hoặc đạo diễn cũng cần cởi mở với những tài năng đa dạng, ngay cả khi đó không phải là câu chuyện về một dân tộc cụ thể hay một gia đình cụ thể. Tôi nghĩ thay đổi văn hóa là một sự khó khăn và một số người có thể không quen nhìn thấy người khác trên màn hình còn một số người cũng không quen nhìn thấy chính mình trên màn hình. Vì vậy, việc này là một điều không đơn giản."