Khi bà mẹ Alexandra Parker ở Sydney biết chuyện bà Jenny Morrison bị trầm cảm sau sinh, bà cảm thấy thương cho vợ của thủ tướng. Đầu năm nay, bà Morrison đã kể về cuộc sống của mình sau khi sinh hai bé gái, nói rằng bà vượt qua chứng trầm cảm hậu sản là nhờ sự giúp đỡ của bạn bè và gia đình.
Cô Parker cũng biết cảm giác phải vật lộn với sức khỏe tâm thần trong thời gian quan trọng như vậy với một em bé mới chào đời.
Nhưng không giống như Jenny Morrison, Alexandra Parker không nhận được bất kỳ sự hỗ trợ nào từ gia đình trong khi bị trầm cảm sau khi sinh.
Đó là vì đơn xin đưa cha mẹ từ Vương quốc Anh đến Úc của cô đã bị từ chối sau khi cô sinh con, mặc dù cô đã cung cấp thư hỗ trợ từ các bác sĩ và cố vấn tâm lý.
Khi nói đến chuyện cấp giấy miễn trừ đi lại, nhà chức trách không coi cha mẹ là gia đình trực tiếp cho nên đơn xin của cô Parker đã bị từ chối ba lần.
Cô nói trong khi cảm thấy đau lòng cho bà Morrison, nhiều phụ nữ như cô ấy đang gặp khó khăn vì có những người thân bên cạnh.
"Tất nhiên điều đó khiến tôi đồng cảm với cô ấy. Bất cứ ai từng trải qua giai đoạn trầm cảm hậu sản, lo lắng, trái tim tôi đều hướng về họ. Nhưng bà Morrison khi được phỏng vấn, điều đầu tiên bà ấy nói là, để vượt qua căn bệnh tâm thần này cần có sự hỗ gtrợ của người thân. Vì vậy, có gia đình của bạn bên cạnh, bà ấy nói, cũng như bác sĩ, bạn bè, sẽ giúp ích rất nhiều. Điều đó rất quan trọng để chữa trị căn bệnh có thể chữa khỏi này, và bằng cách có gia đình của bạn ở đó, thực sự giúp các bà mẹ và ông bố vượt qua."
Bà mẹ hai con cho biết trải nghiệm trầm cảm và lo lắng sau khi sinh của cô sẽ khác rất nhiều nếu có mẹ ở bên để hỗ trợ cô. Và cô Parker chỉ trích lý do tại sao trường hợp của cô không được xem xét trên cơ sở nhân đạo.
“Tôi chỉ không thể tin vào quan điểm của chính phủ, rằng bệnh tâm thần không phải là một lý do nhân đạo. Cha mẹ tôi đều đã được tiêm phòng đầy đủ, họ sẽ dành thời gian cách ly, họ sẽ làm mọi cách để giảm thiểu rủi ro có thể xảy ra. Và đó vẫn chưa thể thuyết phục để họ đến đây phụ giúp tôi và các con tôi."
Cô Parker không phải là người duy nhất bị từ chối. Nhà tổ chức sự kiện Nicole Mednick đã nộp đơn xin đưa mẹ sang Úc cũng bị bác, mặc dù cần mẹ cô hỗ trợ sau khi đứa con đầu lòng bị chết trong bụng mẹ.
"Đó là điều khó khăn nhất mà tôi từng phải trải qua trong đời. Tôi cảm thấy mất mát, tôi cảm thấy tổn thương. Tôi rất đau lòng. Tôi cảm thấy thế giới của mình như tan thành từng mảnh. Nỗi đau không bao giờ nguôi ngoai. Nhưng có mẹ ở đây sẽ cung cấp cho tôi sự hỗ trợ và an ủi lớn nhất mà tôi cần và giúp tôi vượt qua trong cuộc sống hàng ngày của mình."
Tổ chức Lo lắng & Trầm cảm Hậu sản, viết tắt là PANDA, cho biết đại dịch đã dẫn đến số lượng cuộc gọi họ nhận được trong 18 tháng qua tăng gấp đôi.
Hàng tháng, PANDA nhận được trung bình 3.200 cuộc gọi nhờ trợ giúp, kể cả tin nhắn và qua điện thoại, so với chỉ có khoảng 1.700 cuộc gọi trước lúc có đại dịch COVID.
Giám đốc điều hành của PANDA, Julie Borninkhof cho biết đối với nhiều người, việc không thể có gia đình bên cạnh họ trong thời điểm này đã khiến họ bị tổn thương và đau khổ về tinh thần.
"Chúng tôi biết rằng đối với một số người gọi đến, họ đã bày tỏ rằng tuy không phải thực hiện nghĩa vụ của gia đình trong lúc này cũng nhẹ nhõm cho họ, nhưng chúng tôi biết rằng đối với nhiều người, không thể có gia đình của họ với họ trong suốt giai đoạn này đã thực sự làm gián đoạn và gia tăng sự tổn thương và đau khổ về tinh thần của họ. Chúng tôi biết rằng có những người từng có tiền sử lo âu hoặc trầm cảm hậu sản và nay sinh đứa con thứ hai hoặc thứ ba và thực sự suy sụp vì không thể có cha mẹ ở đó. Tại PANDA, chúng tôi không thể theo dõi số lượng người nhất thiết phải xác định là bị ảnh hưởng bởi việc đóng cửa biên giới. Nhưng cuối cùng, chúng tôi biết có một số đông đảo người gọi đến và chúng tôi đã có một số người thực sự đau khổ khi gọi cho chúng tôi, những người không thể đưa gia đình từ Ấn Độ trở về hoặc những người đang ở đây, bị cô lập trong khi chồng của họ ở nước ngoài."
Là một người có tiền sử lo lắng thái quá, Madeleine Hull, cư dân duyên hải tgrung bộ tiểu bang New South Wales biết cô ấy cần được giúp đỡ.
Cô đã sớm nộp đơn xin cho cha mẹ từ Anh qua Úc để giúp cô ấy sinh con đầu lòng, nhưng bị từ chối chỉ trong vòng 45 phút sau khi nộp đơn. Cô Hull đã trải qua một ca sinh nở đau đớn và cảm thấy không được hỗ trợ sau khi xuất viện trong vòng vài giờ.
"Không có mẹ tôi ở đó, tôi hoàn toàn suy sụp. Tôi cần mẹ nắm tay, tôi cần mẹ ôm tôi. Tôi cần mẹ chỉ cho tôi cách thay tã và nói với tôi rằng nó sẽ ổn thôi, và tôi không có được những điều đó. Tôi sẽ không bao giờ phải có trải nghiệm đau khổ như vậy nếu có mẹ của tôi ở đó. Vì vậy, việc không có mẹ bên cạnh là nguyên nhân chính khiến tôi mắc chứng trầm cảm sau khi sinh vì tôi phụ thuộc rất nhiều vào mẹ tôi để hỗ trợ tinh thần."
Bà Hull đã viết một bức thư ngỏ cho bà Morrison, cầu xin phu nhân của thủ tướng lắng nghe câu chuyện của rất nhiều bà mẹ đang trải qua những trải nghiệm tương tự.
"Thủ tướng và phu nhân đã thừa nhận gia đình quan trọng như thế nào trong thời kỳ hậu sản đó. Bà Jenny Morrison thừa nhận rằng bà ấy thật may mắn khi có những người bạn và gia đình tuyệt vời xung quanh mình trong suốt thời gian đó. Tuy nhiên, điều này tôi không được. Rất nhiều phụ nữ trên khắp nước Úc cũng không có."
SBS News đã liên lạc với Văn phòng Thủ tướng và Bộ Nội vụ nhưng chưa được phản hồi.