"Chúng tôi có những cộng đồng và người dân vẫn đang ở bờ vực của sự mong manh".
"Nhưng tại khu vực bị ngập lụt nhiều nhất, nằm ở tỉnh Sindh của tôi, gần các khu vực ven biển, chính quyền tỉnh đã khởi động một dự án phục hồi lớn với nhà ở cho 2,1 triệu người".
"Dự án này mất nhiều thời gian, chúng tôi phải xây dựng lại cơ sở hạ tầng và cơ sở hạ tầng thông thường".
"Vì vậy vấn đề thực sự là khoảng cách tài chính, chúng tôi sẽ mở rộng quy mô nếu có nhiều tiền hơn”, Sherry Rehman.
Đó là Sherry Rehman, Chủ tịch Ủy ban Khí hậu và Môi trường tại Thượng viện Pakistan.
Bà đang nói về các dự án đang được Pakistan thực hiện, để chuẩn bị cho nhiều thảm họa thiên nhiên hơn, vì biến đổi khí hậu làm tăng tần suất và cường độ của chúng.
Cách chi trả cho những loại dự án này ,là trọng tâm của các cuộc đàm phán hiện tại tại COP29.
Nhưng những cuộc thảo luận đó dường như không diễn ra tốt đẹp, nếu Simon Stiell từ Công ước khung của Liên Hiệp Quốc về biến đổi khí hậu, là bất kỳ hướng dẫn nào.
"Tôi thấy một số khuôn mặt buồn bã, cần phải có một số năng lượng trong căn phòng này".
"Nếu chúng ta muốn thúc đẩy điều đó, thì dòng tài chính đó, cần có năng lượng từ nhiều người trong số các bạn ở đây”, Simon Stiell.
Tâm trạng không được cải thiện bởi những bất đồng quan điểm công khai, như việc phái đoàn Argentina rút lui.
Nhà đàm phán tài chính cho Liên minh các quốc đảo nhỏ, ông Simon Stiell cho biết cũng có sự bi quan về những thay đổi trong chính trị toàn cầu ở Trung Quốc và Hoa Kỳ, hai trong số những quốc gia phát thải lớn nhất thế giới.
"Chúng ta đang ở trong một bối cảnh địa chính trị khác so với lần đầu tiên, khi Hoa Kỳ rời khỏi thỏa thuận Paris và nhiều quốc gia khác đang nghiêng về bên phải, đúng vậy".
"Chúng ta ít có khả năng và tình đồng đội hơn, trong cộng đồng quốc tế để hoàn thành mọi việc", Simon Stiell.
Giữa những căng thẳng này, một dự thảo thỏa thuận chỉ dài vài trang, được soạn thảo trong một năm đã bị bác bỏ.
Bản dự thảo mới nhất được cho là dài hơn 30 trang, bao gồm cả việc chuyển sang tài chính tư nhân, để bảo lãnh cho hành động ứng phó với biến đổi khí hậu, mặc dù Marian Paolo của Christian Aid cho biết, điều đó có nghĩa là nó sẽ không dựa trên nhu cầu, mà dựa trên lợi nhuận.
Cố vấn chính về Chính sách khí hậu EU là Jacob Werksman cho biết, các cuộc đàm phán đang giải quyết những lo ngại này.
"Số lượng là bao nhiêu? Bao nhiêu ngoài 100 tỷ cho mục tiêu của khu vực tư nhân và số tiền của khu vực tư nhân huy động ngay lập tức? Và làm thế nào chúng ta có thể nắm bắt được mục tiêu, rộng hơn là huy động tài chính tư nhân, vốn sẽ rất cần thiết để đáp ứng nhu cầu hàng ngàn tỷ đô la của các nước đang phát triển nói riêng, nhưng trên toàn thế giới nói chung về việc thực hiện nghĩa vụ của mọi người theo Thỏa thuận Paris?".
"Hiện tại, thật khó để thấy chính xác nơi nào sẽ là nơi hạ cánh”, Jacob Werksman.
Đối với một số đại biểu, vấn đề lớn hơn không phải là nguồn tiền đến từ đâu, mà là cách thức phân phối tiền.
Hơn 60 phần trăm tài chính thích ứng, hiện liên quan đến các khoản vay thay vì tài trợ, một tỷ lệ đang tăng lên.
Bà Rehman cho biết, Pakistan hiện đang ở trong tình thế khó khăn, khi phải vay tiền cho các dự án khí hậu.
"Hiện tại, chúng tôi đang chi tiêu nguồn lực của chính mình và một lần nữa, các khoản vay từ Ngân hàng Thế giới và đây là những gì Pakistan đang yêu cầu".
"Thủ tướng đã nhiều lần nói rằng, chúng tôi không muốn gánh thêm nợ".
"Hiện tại, nền kinh tế phải đối mặt với cú sốc mỗi khi có thiên tai, vì vậy sự kiệt sức vì cú sốc là quá lớn, để chúng tôi có thể tự mình giải quyết”, Sherry Rehman.
Pakistan là một trong 52 quốc gia đang phát triển, đang phải gánh chịu các vấn đề nợ nần nghiêm trọng.
52 quốc gia đó là nơi sinh sống của 40 phần trăm tổng số người dân sống trong cảnh nghèo đói cùng cực, một nửa trong số họ nằm trong số các quốc gia dễ bị tổn thương nhất, do biến đổi khí hậu trên thế giới.
Damian Spruce từ Caritas Australia cho biết, các giải pháp tài chính không thể gây bất lợi cho các quốc gia đó thêm nữa.
"Chúng ta cần các quốc gia hành động, để thực hiện mục tiêu tham vọng hơn về tài chính khí hậu và chúng ta cần bảo đảm rằng, đó là tài chính khí hậu chất lượng tốt".
"Tài chính được cung cấp dưới dạng tài trợ, chứ không phải là các khoản vay, chỉ làm tăng mức nợ của Nam bán cầu và dẫn đến thảm họa kinh tế đang diễn ra”, Damian Spruce.
Trong khi đó Liên Hiệp Quốc ủng hộ những lời kêu gọi này, về cách tiếp cận công bằng đối với hoạt động cho vay, nhưng cũng cho biết vấn đề là phải giữ lời hứa đã đưa ra, về các khoản đóng góp công khai.
Một mục tiêu chung đã được đặt ra tại Paris vào năm 2015 về tài chính khí hậu, lên tới ít nhất một trăm tỷ đô la một năm.
Mục tiêu đó sẽ hết hạn vào năm nay và Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc Antonio Guterres cho biết, vẫn chưa đủ số tiền được thanh toán.
Ông cho biết các quốc gia giàu có, chỉ thực hiện đầy đủ cam kết bắt đầu từ năm 2022.
"Số tiền ban đầu được cam kết cho các quỹ mất mát và thiệt hại, tương đương với tổng mức lương hàng năm của 10 cầu thủ bóng đá được trả lương cao nhất thế giới”, Antonio Guterres.
Số tiền tài trợ chính xác cần thiết, cũng là một vấn đề.
Nicholas Stern là đồng chủ tịch của một nhóm chuyên gia độc lập đặc biệt, được Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc giao nhiệm vụ ước tính những gì cần thiết.
"Cần phải làm gì để đạt được mục tiêu đầu tư tại Paris và chúng ta tài trợ cho khoản đầu tư đó như thế nào".
"Con số đó đối với các thị trường mới nổi và các nền kinh tế đang phát triển bên ngoài Trung Quốc, là 2,4 ngàn tỷ đô la Mỹ một năm”, Nicholas Stern.
Thế nhưng nhiều chính phủ phương Tây dường như đã đến Baku mà không muốn cam kết các khoản tiền lớn, và khả năng Hoa Kỳ rút khỏi bất kỳ thỏa thuận tài trợ nào trong tương lai, đã gây áp lực lên các đại biểu để tìm cách khác để bảo đảm vấn đề tiền bạc.
Trưởng đoàn Hungary là Veronika Bagi cho biết, phải có một cách công bằng với tất cả mọi người.
"Tất cả các xã hội đều có thể hưởng lợi từ quá trình chuyển đổi xanh công bằng và bình đẳng, đồng thời nhấn mạnh rằng hành động vì khí hậu không nên bị coi là gánh nặng, mà là cơ hội cho tất cả mọi người”, Veronika Bagi .
Nhưng Sherry Rehman cho biết, nhiều quốc gia đang phát triển đang thất vọng.
Vòng kế hoạch khí hậu tiếp theo sẽ diễn ra vào năm 2025, tại COP30 ở Brazil và nhiều quốc gia đã nói rằng, họ đang phụ thuộc vào nguồn tài chính để giúp đạt được các mục tiêu đó.
Bà Rehman cho biết việc thiếu tiến triển trong tài chính khí hậu, đang trở nên vô lý.
"Thật đáng báo động khi tại cuộc họp Hội nghị các bên lần thứ 29, chúng ta vẫn đang nói chuyện bằng những miếng băng dán lên cản xe, nhưng không thể vượt qua chúng".
"Một lần nữa 29 năm sau, chúng ta lại nói về việc đàm phán”, Sherry Rehman.