Một căn phòng đầy những tác phẩm điêu khắc bán thân.
Mỗi bức tượng bán thân là hình ảnh của một trong những cô gái bị Boko Haram bắt cóc vào năm 2014 tại Trường trung học nữ chính phủ ở Chibok, Nigeria.
Nó châm ngòi cho chiến dịch truyền thông xã hội #BringBackOurGirls -- một khẩu hiệu cũng được những người biểu tình sử dụng -- có sự tham gia của những người nổi tiếng trên toàn thế giới, trong đó có cựu Đệ nhất phu nhân Hoa Kỳ Michelle Obama.
Giờ đây, tại trung tâm thương mại Lagos của Nigeria, các cô gái mất tích đang được tưởng nhớ qua các tác phẩm điêu khắc chân dung mới do nghệ sĩ người Pháp Prune Nourry hợp tác với Đại học Obafemi Awolowo tạo ra.
Lấy cảm hứng từ những chiếc đầu đất nung Ife cổ đại của Nigeria và có tiêu đề "Những bức tượng cũng thở", các tác phẩm điêu khắc tái tạo khuôn mặt, nét mặt và kiểu tóc của các nữ sinh bị bắt đi và bị mất tích.
Habibat Balogun là Điều phối viên của chiến dịch Bring Back Our Girld Đem các cô gái của chúng tôi trở về ở Lagos.
"Nó nổi bật ở Nigeria, nó sẽ đi khắp thế giới. Đó là một lời nhắc nhở mãi mãi về những gì đã xảy ra, đã có một giai đoạn trong lịch sử ở Nigeria chúng tôi nơi phụ nữ, đàn ông, đàn ông, trẻ em bị bắt đi, một số được tìm thấy, một số vẫn còn mất tích cho đến ngày nay, một số vẫn đang bị giam cầm. Đó là một lời nhắc nhở vĩnh viễn rằng điều này đã xảy ra, đó không phải là một chuyện viễn tưởng. Người Nigeria không thể quên rằng điều này đã xảy ra."
Năm nay, khoảng một chục cô gái mất tích đã trở về giữa lúc có tin một số đã chết trong điều kiện giam cầm.
Hy vọng ngắn ngủi nhanh chóng biến thành nỗi thống khổ lớn hơn cho gia đình của những người vẫn còn mất tích.
Những cô gái lấy lại tự do năm nay không về nhà một mình.
Tất cả đều có con, tổng cộng 24 đứa trẻ có cha những kẻ cực đoan, như cha mẹ các cô gái cho biết.
Tử lúc trở về, các cô gái được trả tự do đã nói về việc các kẻ cực đoan đã ép họ kết hôn như thế nào.
Các cô kể rằng, từ lúc bị bắt đi vào năm 2014, những cô gái cứng rắn nhất chống đối quyết liệt nhất theo thời gian cuối cùng cũng phải nhượng bộ.
Yahi Bwata là cha nuôi của Comfort - cô bé hiện đã được trả tự do và về nhà an toàn.
"Những cô gái này là những cô gái trẻ, họ là tương lai của vùng đất Chibok, họ là tương lai của tôi với tư cách là một người cha, họ là tương lai của thế giới chúng ta."
Nghệ sĩ điêu khắc Prune Nourry đã gặp gia đình Chibok và xin ảnh những cô con gái mất tích của họ.
Cô đã thiết kế tám bức tượng bán thân từ các bức chân dung, và 108 cái khác được tạo ra bởi 108 sinh viên tại trường đại học.
Bà Nourry hy vọng các tác phẩm điêu khắc sẽ nhắc nhở thế giới về một thảm kịch đã bị lãng quên.
"Tôi nghĩ điều quan trọng mà tôi hy vọng những người xem chương trình sẽ nhớ là tầm quan trọng của việc giáo dục trẻ em gái, tiếp đến là họ nhận ra một thực tế rằng tác phẩm điêu khắc có thể nhân cách hóa ai đó, nắm bắt hơi thở cuộc sống và biểu tượng hóa một người nào đó từ cuộc sống. Đây là sự hợp tác, là việc làm thế nào để chúng ta có thể cùng nhau tạo ra nhiều hơn, có thể đi khắp Châu Phi và thậm chí trên toàn thế giới. Và làm thế nào để chúng ta có thể tiếp tục soi sáng vào một điều mà có thể bị lãng quên và nên dành ưu tiên cho điều đó."
Một năm sau khi các cô gái bị bắt cóc, Tổng thống hiện nay Muhammadu Buhari đã thể hiện thiện chí lên nắm quyền sau khi hứa sẽ giải cứu họ.
Vào đầu tháng 12, cố vấn an ninh quốc gia Babagana Monguno, cho biết quân đội vẫn làm việc về nguyên nhân của vụ việc này nhưng ông cũng nói rằng nó liên quan đến một "quá trình do tình báo điều khiển, điều đó nghĩa là nó sẽ rất khó khăn".
Tuy nhiên, nhiều phụ huynh bắt đầu đặt câu hỏi về cam kết của chính phủ đối với việc giải cứu các nữ sinh.
Và cộng đồng Chibok tiếp tục hứng chịu các cuộc tấn công từ Boko Haram và phe ly khai của họ, những người trung thành với nhóm Nhà nước Hồi giáo.
Người phụ trách nghệ thuật Tony Agbapuonwu hy vọng sắp tới có thể đưa các tác phẩm điêu khắc này đi triễn lãm vòng quanh thế giới.
"Tôi hy vọng dự án này và vụ việc này, toàn bộ câu chuyện Chibok và thậm chí còn hơn đó nữa có thể vượt ra khỏi bốn bức tường của không gian triển lãm này, vươn ra ngoài Nigeria để được sự đón nhận và tán thưởng trên toàn cầu. Nó giống như sự khuếch đại để cho thế giới thấy rằng cần câu chuyện xảy ra ở đây không chỉ là Nigeria, ý tôi là điều này gần như cũng có thể liên quan đến chuyện gì đang xảy ra ở Iran."




