Cuộc họp của Hội đồng Định cư Úc châu, đã quy tụ các chuyên viên về di trú và định cư, các nhóm dịch vụ và nhiều học giả, để thảo luận về các thách thức trên toàn cầu, đối với các vấn đề di trú và định cư.
Luật sư nổi tiếng về tranh đấu cho nhân quyền, ông Geoffrey Robertson cho biết, con số những người mất hết nhà cửa, quả làm cho mọi người chán nản.
Thế nhưng ông nói rằng, mọi người xứng đáng để tìm kiếm một nơi dung thân.
"Mọi người có quyền tìm kiếm và vui hưởng cuộc sống tại các nước khác, những người tầm trú trốn khỏi những vụ đàn áp và chuyện nầy phát triển thành các hội nghị, cũng như luật quốc tế về nhân quyền bảo đảm cho mọi người có được các quyền căn bản đó".
"Đó là quyền được sống, và không còn bị các chính phủ tra tấn và đối xử vô nhân đạo, để những người nầy có được một nên giáo dục căn bản, chăm sóc y tế, thực phẩm và nơi trú ngụ".
Ông cũng cho rằng, phản ứng quốc tế theo cách có tổ chức, là điều rất quan trọng.
"Những gì chúng ta cần đến là một khuôn khổ quốc tế để qui định vừa công bằng vừa hữu hiệu cho 22 triệu người tỵ nạn".
"Chúng ta không có một hội nghị về người tỵ nạn vào năm 1951, vì vậy hiện nay nhiều người cho rằng chúng ta nên có một hội nghị để bàn luận".
Chủ tịch của Dịch vụ Định cư Quốc tế là bà Violet Roumeliotis nói rằng, nước Úc có nhiều điều cần học hỏi từ các quốc gia khác.
Thế nhưng bà cũng cho biết, các nước khác cũng có thể học được, những gì đã được thực hiện tại đây.
"Tôi nghĩ nước Úc đang định cư người tỵ nạn, nhận vào những người tầm trú trong suốt 40 năm qua và thực hiện việc nầy một cách rất thành công".
"Chúng ta có một xã hội đa văn hóa gắn bó, hội nhập về mặt xã hội và chúng ta hãnh diện rất nhiều về chuyện nầy".
"Tôi nghĩ chúng ta nên giữ mãi niềm hãnh diện nầy".
Thứ trưởng bộ Đa văn hóa sự vụ, ông Craig Laundy cho biết, ông muốn nhắm vào các kết quả về nhân dụng cho những người mới đến.
"Hoàn toàn thú vị khi thảo luận trong phạm vi của bộ, về những đường lối chúng ta có thể thay đổi mục tiêu".
"Chúng ta đã làm công việc định cư thật tốt, chúng ta đã đón họ tại phi trường trong 5 năm qua, thế nhưng chúng ta vẫn tìm cách cải thiện các kết quả về nhân dụng, vốn phát sinh trong 5 năm đầu tiên của việc định cư và đó sẽ là trọng tâm của tôi".
"Không may cùng lúc, nếu quí vị mua thuyền đến Úc thì quí vị sẽ bị đối xử khác biệt, ngay cả những người đến đây bằng máy bay, cũng đâu có bị đối xử như vậy". Điều hợp viên người tỵ nạn thuộc Ân xá quốc tế, ông Graham Thom.
Còn ông Oskar Ek Blad thuộc Cơ quan Di trú Thụy điển nói rằng, nước Úc là một tấm gương tốt về mặt trợ giúp cộng đồng, cho những người mới đến.
"Những gì Thụy điển có thể học hỏi rất nhiều, là việc thiết lập một hệ thống có thể xử dụng các nguồn tài nguyên của các công dân bình thường, nhờ đó họ duy trì cuộc sống để tiếp tục mục tiêu lý tưởng là giúp đỡ mọi người".
Trong khi đó, bà Violet Roumeliotis cho biết, bà thấy có rất nhiều cam kết của cộng đồng hơn đối với người tỵ nạn, trong những năm qua.
"Có những điều rất mới lạ, là ngay cả các công việc bình thường của các tổ chức định cư họ và những tổ chức khác trên cả nước, chuyện nầy không thực sự phát sinh một quyền lợi hay thông cảm mới trong xã hội rộng lớn".
"Chúng ta sẳn sàng xử dụng các dịch vụ đó và dĩ nhiên cộng đồng ở trong vị thế tốt hơn cho việc nầy, không chỉ người tỵ nạn được hưởng mà cả cộng đồng lớn lao cũng được lợi nữa".
Tuy nhiên, giám đốc của Viện Quốc tịch và Toàn cầu hóa thuộc đại học Deakin, ông Fethi Mandouri nói rằng, nước Úc có khuynh hướng trở nên chọn lựa hơn, đối với những người sẽ được định cư tại đây.
"Chúng ta hiện thiết lập các chính sách di trú để mang mọi người đến đây, thế nhưng chúng ta lại chọn lọc họ, chúng ta tiếp nhận nguồn nhân lực của các nước khác một cách sẳn sàng và cố ý, do đã có kế hoạch về chuyện đó".
"Dĩ nhiên khi có các khó khăn, do chúng ta đối phó với các vụ xung đột, đàn áp, vi phạm nhân quyền trong các trại tạm giam di trú, nhưng rồi chúng ta lại phủi tay với người tầm trú".
"Chúng ta không sẳn sàng đối diện với việc đó và vì vậy, những người tầm trú không phải là những người may mắn đến đây, do tất cả đã bị nhiều khó khăn".
Đó cũng là vấn đề đã được điều hợp viên người tỵ nạn thuộc Ân xá quốc tế, ông Graham Thom nêu lên.
Ông nói rằng, đường lối của Úc quả thật kỳ lạ, đặc biệt khi đề cập đến chính sách di trú và bảo vệ biên giới.
"Chúng tôi chọn theo đường lối đó, những người tỵ nạn tốt được định cư và chúng tôi đối xử với họ rất tốt, chúng ta có các dịch vụ định cư cho người tỵ nạn và họ được hưởng dịch vụ tốt nhất nầy".
"Không may cùng lúc, nếu quí vị mua thuyền đến Úc thì quí vị sẽ bị đối xử khác biệt, ngay cả những người đến đây bằng máy bay, cũng đâu có bị đối xử như vậy".