Nhạc sĩ Archie Roach bắt đầu nổi tiếng với đĩa đơn đầu tay ghi lại nỗi đau và mất mát của những thế hệ bị đánh cắp một cách ám ảnh.
Bài hát năm 1990 phản ánh những trải nghiệm của chính Archie Roach và mang về cho ông một đề cử ARIA cho nghệ sĩ đột phá và một giải thưởng cho tài năng mới xuất sắc nhất.
Giám đốc điều hành của Reconcmony Australia, Karen Mundine, đã nói với ABC rằng bài hát đại diện cho một bước đột phá trong cách kể chuyện của người thổ dân.
"Ca khúc nói lên một phần đáng buồn của lịch sử Úc của chúng ta, không chỉ đối với những người thuộc quốc gia thứ Nhất, mà bằng một cách mạnh mẽ và hấp dẫn đến nỗi nó đã gây xúc động và tiếng vang lớn."
Suy nghĩ về sự ra đi của cha mình, các con trai của ông là Amos và Eban Roach mô tả nhạc sĩ Archie Roach như một huyền thoại của sự đoàn kết, người đã dùng âm nhạc mang mọi người lại với nhau.
Đó là một mất mát to lớn với chúng tôi với tư cách là những người thổ dân. Chú Archie là một người kể chuyện, một ca sĩ. Là những người dân thuộc quốc gia thứ nhất, chúng tôi tìm thấy niềm an ủi trong các bài hát của ông.Karen Mundine
Chúng tôi rất tự hào, họ nói trong một tuyên bố, về tất cả những gì cha họ đã đạt được trong một cuộc đời chói sáng.
Những thành tựu đó bao gồm một Giải thưởng Deadly Award năm 2013 cho Đóng góp trọn đời trong việc chữa lành cho các thế hệ bị đánh cắp.
Trong khi, với tư cách là một nghệ sĩ biểu diễn, ông đã được khán giả quốc tế công nhận rộng rãi, mở màn cho các nghệ sĩ như Bob Dylan, Tracy Chapman và Joan Armatrading.
Karen Mundine nói rằng ông Roach sẽ được nhớ đến vì tác động to lớn của ông đối với ngành kỹ nghệ âm nhạc và đời sống văn hóa của Úc.
"Tôi đang cảm thấy rất tê tái, rất buồn. Đó là một mất mát to lớn với chúng tôi với tư cách là những người thổ dân. Chú Archie là một người kể chuyện, một ca sĩ.
Là những người dân thuộc quốc gia thứ nhất First Nations, chúng tôi tìm thấy niềm an ủi trong các bài hát của ông. Chúng tôi tìm thấy sự suy ngẫm trong các bài hát của chú ấy và những câu chuyện của chúng tôi, nhưng tôi nghĩ người dân Úc cũng có cùng suy nghĩ. Tôi nghĩ sẽ có rất nhiều người Úc cảm thấy buồn vào lúc này."
Sinh ra ở thị trấn Mooroopna, Victoria, khi mới hai tuổi, Roach và các chị gái của mình đã bị chính phủ cưỡng bức rời khỏi gia đình và đưa vào trại trẻ mồ côi.
Cuối cùng ông được một gia đình ở Melbourne nuôi dưỡng.
Vào cuối những năm 1980, ông thành lập một ban nhạc với các nhạc sĩ thổ dân khác cùng với vợ mình Ruby Hunter.
Sau khi bà qua đời vào năm 2010, ông Roach gặp một số vấn đề về sức khỏe và phải cắt bỏ phổi.
Nhưng bất chấp những khó khăn mà người đàn ông 66 tuổi phải chịu đựng, bà Karen Mundine nói rằng ông là một người đàn ông cam kết hòa giải và hàn gắn.
"Ông đã làm nhiều sự kiện với chúng tôi. Thông qua các bài hát của mình hoặc giữa các bài hát của mình, ông chia sẻ trực tiếp câu chuyện của mình, đồng thời nói về tầm quan trọng của cách chúng tôi làm việc này.
Ông cho thấy cách chúng tôi sử dụng những câu chuyện, nỗi buồn, để chữa lành cho người thổ dân và đưa ra ánh sáng tích cực.
Tôi nghĩ rằng gia đình ông cho phép chúng tôi dùng tác dụng chữa lành của các bài hát là một phần của di sản."
Bộ trưởng Phụ trách thổ dân sự vụ Úc Linda Burney đã kể với đài ABC rằng âm nhạc và câu chuyện của Archie Roach xuất phát từ nỗi đau nhưng lấp lánh tia hy vọng.
"Sự ra đi của ông ảnh hưởng đến cả đất nước đã nói lên điều gì đó. Nó nói rằng ông ấy là một đại diện của đất nước này, ông đã làm điều gì đó với âm nhạc và câu chuyện cuộc đời của mình bằng cách hát về cuộc đời mình. Ông ấy là một trong những đứa trẻ bị đánh cắp."
Trong một bài đăng trên mạng xã hội, Thủ tướng Anthony Albanese cho biết Úc đã mất đi một tài năng xuất chúng và một người kể chuyện về lịch sử quốc gia đầy mạnh mẽ và sung mãn.
Ông nói âm nhạc của Archie được đúc kết từ rất nhiều chấn thương và nỗi đau. Nhưng nó mang một vẻ đẹp và sự cộng hưởng khiến tất cả chúng ta cảm động.







