Không ngày nào trôi qua mà gia đình Udani không nghĩ về Deeyan.
Cậu con trai 7 tuổi của họ đã chết cách đây 4 năm vì xuất huyết não khi họ đi về Ấn Độ thăm quê hương trong một kỳ nghỉ lễ.
Cha mẹ của Deeyan là Rupesh và Mili Udani, phải đối mặt với một lựa chọn khó khăn.
"Vào thời điểm đó, Mili nói với tôi, "Rupesh, đây là lúc cần phải hiến nội tạng của con, đó là mong muốn cuối cùng của Deeyan. Lúc đó tôi nói với Mili, "không, tim của con vẫn còn đang đập, anh vẫn nghe thấy ". Nhưng Mili nói tôi phải để con đi, đó là mong muốn cuối cùng của con. Vì vậy, chúng tôi đã liên hệ với nhân viên tư vấn của bệnh viện và tại thời điểm đó, chúng tôi đã hiến nội tạng của Deeyan để hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của con trai."
Việc hiến tạng của cậu đã giúp cứu sống được bốn người khác
"Trái tim của Deeyan được tặng cho một cô bé bảy tuổi, người chỉ còn 10 ngày nữa để sống. Thận của cháu đã được chuyển tới cho hai người, một người 14 tuổi và một người 19 tuổi. Gan của cháu đã gởi đến một người 33 tuổi. Cháu cũng đã hiến tặng hai mắt của mình."
Rupesh thừa nhận lúc đầu thì anh không muốn thực hiện việc hiến tặng của con.
"Điều khiến tôi ngần ngại đó là cha tôi nói với tôi rằng nếu ai đó cho đi quả thận, kiếp sau người đó sẽ không có thận vì nó bị cắt đi từ kiếp trước. Nó khiến tôi lo sợ? Văn hóa và tôn giáo của chúng tôi nói rằng chúng ta cần phải ra đi với cơ thể đầy đủ mọi bộ phận trong cũng như ngoài. Và tôi cũng sợ rằng người ta có thể không tôn trọng cơ thể của con trai tôi. Đây mới là mối quan tâm chính."
Cứ ba người Úc thì có một người đã đăng ký với cơ quan hiến tạng. Năm ngoái, hơn 500 hiến tạng và đã cứu sống gần 1.500 người khác.
Vẫn còn khoảng 1.700 người trong danh sách chờ ghép tạng trên khắp nước Úc, và thêm 12.000 người đang được lọc máu. Nhưng trong một số cộng đồng di dân, các rào cản vẫn tồn tại.
Danielle Fisher là Tổng giám đốc của Dịch vụ hiến tặng mô và bộ phận cơ thể ở New South Wales cho biết:
"Cái chết thường là một chủ đề cấm kỵ và việc hiến tặng nội tạng không phải là đề tài để mọi người nói với gia đình hay bạn bè của họ, vì vậy đây thực sự là những rào cản lớn. Tôi nghĩ, có một số quan niệm sai lầm cho rằng một số tôn giáo và tín ngưỡng không ủng hộ việc hiến tặng nội tạng và mô, tuy nhiên theo chúng tôi biết thì tất cả các tôn giáo lớn đều ủng hộ việc hiến tạng và xem đó như một sự cho đi từ thiện tâm và lòng nhân."
Mặc dù hiến tạng khi chết là một chủ đề không dễ dàng đối với nhiều cộng đồng, gia đình Udani tổ chức ngày hiến tạng hàng năm để tưởng nhớ con trai của họ.
Được gọi là Ngày Saffron, nó nhằm mục đích thách thức các rào cản văn hóa và tôn giáo xung quanh việc hiến tạng, trong đó câu chuyện của Deeyan như là một nguồn cảm hứng để khuyến khích những người khác tiếp nối thiện tâm của em.
"Tôi nghe câu chuyện về Deeyan lần đầu tiên và sau đó tôi quyết định đăng ký hiến tạng."
Nếu một người ở vào cái tuổi rất nhỏ - 7 tuổi như Deeyan mà có những suy nghĩ rất nhân bản dành cho người khác thì tại sao chúng ta những người trưởng thành lại sợ hãi điều này??]]
Cách đây 8 tháng, Dineish Nallainathan đã chia một quả thận của mình cho một thành viên trong gia đình.
Anh ấy nói rằng quá trình diễn ra suôn sẻ và anh ấy hy vọng sẽ khuyến khích những người khác hy sinh tương tự, để giúp đỡ những người cần nó nhất.
"Tôi luôn nghĩ về những gì tôi muốn nói với các con tôi và các cháu của tôi vào một ngày nào đó. Tôi sẽ nói gì với chúng? Rằng tôi hoàn toàn có cơ hội để giúp một ai đó nhưng tôi đã không làm? Hay tôi nói rằng tôi đã cố gắng hết sức để cứu một số người. Vì vậy, mọi người đi đây đi kia khắp thế gian tìm kiếm mục đích trong cuộc đời của họ. Tôi là một trong những người may mắn, mục đích của tôi nằm trên tay tôi."
Mời vào phần audio để nghe toàn bộ nội dung





