Roseanna Bricknell mới 30 tuổi khi các bác sĩ thông báo rằng, cô mắc bệnh ung thư hạch Hodgkin giai đoạn ba, một loại ung thư máu ảnh hưởng đến hệ bạch huyết.
Trẻ trung, khỏe mạnh và không có tiền sử gia đình mắc bệnh ung thư, cô chưa bao giờ nghĩ mình có nguy cơ mắc bệnh.
"Trời ơi, tôi chắc chắn đã nghĩ là, không đời nào tôi có thể nghĩ mình sẽ bị ung thư”, Roseanna Bricknell.
Mãi cho đến khi cô quyết định đi khám bác sĩ gia đình để tìm một số vấn đề, mà cô nghĩ đó là những vấn đề nhỏ.
"Lần đầu tiên tôi nhận thấy mình có một khối u khá lớn ở cổ vào tháng 4 năm 2022 và mãi đến tháng 11 tôi mới được chẩn đoán, rồi tôi đã phớt lờ nó".
"Tôi chỉ không nghĩ gì cả, vì tôi thực sự rất bận".
"Tôi đang hoàn thành kỳ thi thạc sĩ và sau đó đi du lịch khắp châu Âu, vì vậy tôi không nghĩ nhiều về điều đó và quay trở lại Úc và nghĩ, ồ có lẽ tôi sẽ kiểm tra xem sao”, Roseanna Bricknell.
Giữa lúc đang chuẩn bị cho đám cưới của mình, cô được giới thiệu đến một bác sĩ chuyên khoa về huyết học.
"Tôi nhớ mình đã được giới thiệu đến trung tâm ung thư để gặp cô ấy và ngồi trong phòng chờ của bệnh ung thư và nghĩ, 'ồ, bác sĩ máu này, chắc là thuận tiện để cô ấy gặp tôi ở đây và nghĩ rằng tôi rất tiếc vì điều đó".
"Tất cả mọi người ở đây đều đang chờ đợi, vì tôi chắc chắn là người duy nhất không bị ung thư’.
"Rõ ràng là tôi đã đến cuộc hẹn và cô ấy nói với tôi rằng tôi thực sự bị ung thư".
"Tôi đã rất sốc, rõ ràng là tôi đã phủ nhận trước đó”, Roseanna Bricknell.
Được biết Ung thư máu là một trong những căn bệnh ung thư nguy hiểm nhất ở Úc, cướp đi sinh mạng của khoảng 6000 người mỗi năm.
Nghiên cứu mới của Tổ chức Bệnh bạch cầu cho thấy, cứ 12 người Úc thì có một người, sẽ bị ảnh hưởng trực tiếp bởi bệnh ung thư máu.
Giám đốc về Quan hệ của Ung thư Máu, thuộc Hiệp hội Nghiên cứu Bệnh Bạch Cầu, ông Tim Murphy cho biết ung thư máu ở Úc đã tăng 47% trong thập niên qua.
"Hiện nay có khoảng 140.000 người Úc, đang sống chung với bệnh ung thư máu và chúng tôi dự đoán con số này sẽ tăng gấp đôi vào năm 2035".
"Điều đó có nghĩa là, khoảng 8% tổng số người Úc sẽ được chẩn đoán mắc bệnh ung thư máu, ở một giai đoạn nào đó trong cuộc đời của họ".
"Điều đó có nghĩa là ngày nay, nghĩa là trên thực tế,cứ 12 người Úc thì có một người sẽ bị ảnh hưởng bởi bệnh ung thư máu, vì vậy đó là một số lượng lớn lao những người mắc bệnh”, Tim Murphy.
Ông Murphy cho biết, các bệnh ung thư máu như bệnh bạch cầu và ung thư hạch Hodgkin phổ biến nhất ở những người trên 50 tuổi, nhưng cho biết chúng có thể ảnh hưởng đến mọi người ở mọi hạng tuổi.
"Vì vậy, ung thư máu có ảnh hưởng đến hệ thống miễn dịch của chúng ta, tất cả chúng ta đều có máu và hệ thống miễn dịch, nên chúng có thể ảnh hưởng bất cứ lúc nào".
"Chúng có thể xảy ra bất cứ lúc nào, từ khi sinh ra cho đến giai đoạn sau của cuộc đời bạn".
'Một trong những thách thức lớn nhất của con người, là hệ thống máu của chúng ta trên thực tế có thể gặp vấn đề và khi điều đó xảy ra, nó có thể trở thành ung thư”, Tim Murphy.
Bất chấp ước tính rằng bệnh ung thư máu ảnh hưởng đến khoảng 8% dân số, nhiều người Úc trong đó có cô Roseanna, biết rất ít về tình trạng này.
"Không, tôi thực sự không biết nhiều về bệnh ung thư máu".
"Rõ ràng là tôi biết ca sĩ Delta Goodrem đã mắc bệnh này và tôi cũng mắc bệnh tương tự như cô ấy".
"Mặt khác, tôi chỉ biết về bệnh bạch cầu nói chung, nhưng tôi không biết có bao nhiêu loại ung thư máu khác nhau và chúng có thể biểu hiện theo những cách khác nhau như thế nào, với các triệu chứng hay bất cứ điều gì tương tự”, Roseanna Bricknell.
Được biết cứ một trong ba người Úc được chẩn đoán mắc bệnh ung thư máu, sẽ qua đời trong vòng 5 năm kể từ khi được chẩn đoán.
Các nhà nghiên cứu ung thư, như Tiến sĩ Ashwin Unnikrishnan từ Đại học New South Wales, đang cố gắng đưa số liệu thống kê đó xuống mức số không.
Là Trưởng phòng Cơ chế phân tử trong phòng thí nghiệm Bệnh bạch cầu, ông cho biết cuộc nghiên cứu hiện tập trung vào các loại ung thư máu, có tỷ lệ sống sót thấp nhất.
"Vì vậy để cho bạn một ví dụ, những người trên 65 tuổi được chẩn đoán mắc bệnh ‘bạch cầu tủy xương cấp tính’, thường chỉ sống sót sau 12 đến 15 tháng, sau khi bắt đầu các hình thức điều trị tốt nhất mà chúng tôi có".
"Vì vậy bạn có thể thấy rằng, những gì chúng ta có trong kho vũ khí hiện nay để điều trị bệnh bạch cầu, là không đủ tốt vì con người không sống đủ lâu".
"Đó thực sự là động lực cho những gì chúng tôi đang làm, vì vậy mọi thứ chúng tôi nghiên cứu trong phòng thí nghiệm, đều nhằm mục đích cải thiện các lựa chọn trong việc điều trị", Ashwin Unnikrishnan.
Được biết Phòng thí nghiệm nghiên cứu của Tiến sĩ Unnikrishnan, đã nhận được khoản tài trợ trị giá 1 triệu đô la, từ Hiệp hội Nghiên cứu Bệnh Bạch Cầu, để tài trợ cho nghiên cứu phương pháp điều trị tốt hơn với bệnh Ung thư Máu.
Hiệp hội cho biết, ngoài việc giảm tỷ lệ tử vong ở bệnh nhân Ung thư máu, điều quan trọng là phải cải thiện chất lượng cuộc sống, cho những người sống chung với căn bệnh này.
Cô Roseanna cho biết, nó đã tạo ra sự khác biệt khi có người nói rằng, cô cảm thấy thoải mái.
"Rõ ràng là nó thay đổi mọi thứ và khá đáng sợ, mọi người đều làm cho nó thực sự tốt đẹp".
"Điều kỳ lạ là hóa trị mà tôi nghĩ là một từ rất đáng sợ, tôi đã rất sợ hãi khi bước vào và ở một khía cạnh nào đó, đây thực sự là một môi trường thực sự tốt đẹp".
"Bạn ngồi đó và bạn thường không cần kim tiêm".
"Tôi có một đường PICC trên cánh tay đã được lắp, sau một cuộc phẫu thuật vào tuần trước".
"Vì vậy, bản thân hóa trị là một trải nghiệm được hướng dẫn khá thú vị, với tất cả những y tá tốt bụng này”, Roseanna Bricknell.
Sau khi trải qua 4 đợt hóa trị và phản ứng hết sức mạnh mẽ với các loại thuốc hỗ trợ sinh sản, cô cho biết tác động của việc điều trị đối với cơ thể cô, còn tồi tệ hơn cô tưởng.
"Tôi dự trù sẽ nôn mửa và biết mình sẽ mệt mỏi và đầu óc choáng váng, nhưng tôi không nhận ra rằng mình sẽ dùng một lượng lớn steroid và điều đó sẽ khiến tôi mất ngủ, hoặc tôi sẽ bị dị ứng với một trong các loại thuốc của mình".
"Vì vậy mỗi lần tôi có cái đó, thứ mà họ không thể đưa ra khỏi quy trình, tôi sẽ phải vào bệnh viện một tuần lễ và tôi vẫn còn những vết sẹo trên lưng vì chuyện đó".
"Một trong số chúng là chất kích thích thần kinh, vì vậy khi họ đưa nó cho bạn, thực sự là lần đầu tiên tôi có cảm giác ngứa ran thực sự này và tôi đã nghĩ, ‘ồ, điều này thực sự khá thú vị’.
"Nhưng sau đó nó sẽ khiến tôi đau khủng khiếp, khủng khiếp ở dây thần kinh sọ não và tôi không thể nuốt, hay nói chuyện trong một tuần, cũng như tôi vẫn không thể cảm nhận được ngón chân của mình".
"Nó giết chết các dây thần kinh ngoại biên ở ngón tay và ngón chân của bạn, sau đó là tất cả những thứ thông thường". "Bạn giảm được rất nhiều cân, tôi đã giảm 10% trọng lượng cơ thể trong một tuần, điều đó có lẽ là hơi nhiều, tóc bạn rụng hết và thật tệ”, Roseanna Bricknell.
Và đừng bỏ nó vì bạn nghĩ mình còn trẻ và có lẽ sẽ ổn thôi, vì có thể không phải vậy, Roseanna Bricknell.
Còn Tiến sĩ Unnikrishnan cho biết có nhiều hạn chế khác nhau, đối với các lựa chọn nghiên cứu và điều trị ung thư hiện nay.
Ông ví nó như một chiếc búa tạ, phương pháp điều trị ung thư hiện nay bao gồm việc cố gắng tiêu diệt bất kỳ tế bào nào phân chia nhanh chóng, tấn công mọi thứ với hy vọng tế bào ung thư sẽ chết.
Tuy nhiên giống như tế bào ung thư, tế bào tóc và tế bào lót trong ruột của chúng ta cũng phân chia nhanh chóng, đó là lý do tại sao nhiều phương pháp điều trị bằng hóa trị sẽ rụng tóc và gặp các vấn đề về đường ruột.
Ông cho biết, nghiên cứu của ông đang nỗ lực tạo ra một phương pháp điều trị có mục tiêu hơn, giảm thiểu thiệt hại, gây ra cho các bộ phận khác của cơ thể và DNA.
"Một cách thức thông minh hơn để làm điều này, là nếu bạn có thể tìm thấy điểm độc đáo, hoặc khác biệt về tế bào ung thư, điều khiến chúng khác biệt với tế bào gốc máu khỏe mạnh, thì bạn có thể tận dụng sự khác biệt đó, để tạo ra thứ gì đó có mục tiêu hơn”, Ashwin Unnikrishnan.
Phòng thí nghiệm của Tiến sĩ Unnikrishnan nghiên cứu một quy trình phân tử gọi là ghép RNA, nói một cách đơn giản là cách thức này có tác dụng phát hiện và chỉnh sửa, các loại trình tự protein khác nhau trong gen.
Những gì họ đã tìm thấy là quá trình ghép nối RNA trong các tế bào bạch cầu, cũng như trong các tế bào ung thư khác bị thay đổi, nhưng vẫn hoạt động bình thường trong các tế bào khỏe mạnh khác.
"Có một quy trình dành riêng cho các tế bào bạch cầu, có thể được nhắm mục tiêu điều trị, đó là cách tiếp cận mà chúng tôi đang thực hiện, cũng như nguồn tài trợ mà chúng tôi đã nhận được".
"Chúng ta có thể tận dụng quá trình ghép nối RNA bị lỗi. đang xảy ra trong các tế bào gốc bạch cầu này không?".
"Chúng tôi phát triển một loại thuốc, nhắm mục tiêu cụ thể vào giai đoạn này và hy vọng sẽ loại bỏ cụ thể các tế bào bạch cầu, trong khi không ảnh hưởng đến các tế bào khỏe mạnh”, Ashwin Unnikrishnan.
Nếu thành công, các phương pháp điều trị nhắm trực tiếp vào tế bào ung thư, có thể giúp những người như Roseanna, trở lại cuộc sống như trước đây.
"Tôi chỉ không thể làm những điều tương tự như tôi đã từng làm và bạn thực sự cũng vậy, có những dấu hiệu thể chất như mái tóc và đồ đạc".
"Nhưng tôi thực sự nhớ con người tôi trước đây và cô ấy tràn đầy năng lượng và vui vẻ cũng như những gì cô ấy có thể làm với cuộc sống của mình, nay tôi không thể làm những việc đó nữa”, Roseanna Bricknell.
Bất chấp những ảnh hưởng suốt đời của căn bệnh ung thư máu, Roseanna đã được tuyên bố thuyên giảm hơn một năm trước.
Đám cưới của cô, mặc dù muộn hơn một chút so với dự đoán, sẽ diễn ra vào tháng Sáu.
Cô nói cô thật may mắn.
“Vì vậy tôi chắc chắn sẽ nói rằng, nếu bạn nhận thấy bất cứ điều gì buồn cười trên cơ thể mình, đừng để nó lâu, hãy đi nói chuyện với ai đó để gặp bác sĩ của bạn kiểm tra".
"Tôi thật may mắn khi bác sĩ đa khoa của tôi biết cách thực hiện nhiều xét nghiệm hơn và tìm hiểu cặn kẽ vấn đề này, khi tôi có một khối u có kích thước bằng nó dài 3 cm ở cổ".
"Bạn có thể thấy nó, tôi có thể nhìn thấy nó trong những bức ảnh thời đó".
"Và đừng bỏ nó vì bạn nghĩ mình còn trẻ và có lẽ sẽ ổn thôi, vì có thể không phải vậy”, Roseanna Bricknell.