Hầu hết những khách hàng ngồi lên chiếc xe taxi của Paulina Ramirez đều không hay biết về câu chuyện của cô.
Nhưng vào năm 1999, cô đã gây sự chú ý trên khắp thế giới, tên tuổi của cô khiến người ta nhớ đến những quy định và thái độ nghiêm ngặt về phá thai tại Mexico.
Năm 13 tuổi, Paulina bị cưỡng bức và mang thai bởi một kẻ đột nhập vào nhà riêng của gia đình cô.
Cô đã tìm mọi cách phá thai – lúc đó việc phá thai hoàn toàn hợp pháp tại Mexico nếu đ1o là cái thai do các trường hợp bị cưỡng bức tạo ra – tuy nhiên Paulina đã bị các bác sĩ bảo thủ, quan chức nhà nước và giáo sĩ liên tục xua đuổi và đưa ra mọi biện pháp cản trở nhằm ngăn cô bỏ cái thai đó.
Tôi nghe các bác sĩ nói với nhau là 'không, tôi không làm điều này, họ sẽ sa thải tôi, chúng ta ở đây là để mang lại sự sống, tôi không phải là kẻ sát nhân'. Tôi còn nghe những điều kinh khủng hơn thế. Họ đưa những người đại diện ủng hộ sự sống vào phòng bệnh của tôi, họ cho tôi xem những bức ảnh về các bào thai đã chết cũng như hình ảnh của Chúa Giê-su, đó là khoảng thời gian thật sự tồi tệ, đặc biệt khi tôi vẫn đang bị chấn thương tinh thần trầm trọng sau vụ cưỡng bức.
Mọi chiến thuật tàn ác đã phát huy tác dụng.
Cuối cùng thì thời hạn 12 tuần cho việc phá thai cũng trôi qua, và Paulina phải mang thai đứa bé đủ ngày đủ tháng – khi bản thân cô lúc đó mới chỉ là một đứa trẻ.
Con trai của Paulina hiện nay 20 tuổi và cả hai có một mối quan hệ rất khắng khít, nhưng cô vẫn không chịu nổi cách những người có nghĩa vụ giúp đỡ cô đã đối xử với cô – họ vẫn luôn xem cô là một nạn nhân và đối xử như thể cô mãi mãi là một nạn nhân bị hãm hiếp ở tuổi vị thành niên đầy xấu hổ.
Tất cả mọi người đều quyết định thay cho tôi, ngoại trừ chính bản thân tôi. Tôi muốn thực hiện quyền của mình và họ đã không cho phép tôi làm điều đó, về căn bản là họ làm bất kỳ điều gì mà họ muốn đối với tôi.
Tất nhiên, những câu chuyện phá thai khác ở Mexico ít đau thương hơn.
Đối với Teresa Mesa, gia đình của cô đã đủ đông đúc như cô mong muốn.
Một người mẹ đơn thân phải nuôi ba con, vì vậy khi mang thai lần thứ tư, cô quyết định điều có trách nhiệm lớn lao nhất phải làm đó là phá thai, hành động này là bất hợp pháp tại bang Coahuila quê hương cô.
Điều này không dễ dàng chút nào. Vào thời điểm đó, không có sự bảo vệ của pháp luật đối với phụ nữ và tôi gặp rất nhiều sự kỳ thị của xã hội.
Tuy nhiên, bất chấp sự kỳ thị, Teresa đã không hối hận về quyết định phá thai của mình – thậm chí cho đến nay cô vẫn cảm thấy đó là một quyết định đúng đắn.
Mới đây, Tối cao Pháp viện đã ra phán quyết hợp pháp hoá việc phá thai, mặc dù vẫn còn sự phân chia đây đó trên khắp cả nước, nhưng đặc biệt những tu chính luật tại Coahuila, đã thật sự thay đổi các lựa chọn cho phụ nữ Mexico.
Hiện tại ở nhiều bang của Mexico, bất kỳ phụ nữ nào muốn phá thai đều phải tham gia vào các nhóm như Mạng lưới Phá thai An toàn, vốn hoạt động ngoài lề pháp luật.
Còn một vài lực lượng hùng hậu của Mexico vẫn chống lại đạo luật mới.
Mexico là quốc gia Công giáo lớn thứ hai ở Mỹ Latinh và các nhà vận động chống phá thai, đã tổ chức một số cuộc biểu tình bên ngoài Tòa án Tối cao, quyết tâm ngăn chặn quyết định của tòa án.
Rodrigo Ivan Cortes là chủ tịch Mặt trận Quốc gia vì gia đình.
Tòa án Tối cao đã thất bại trong việc chống lại quyền tự do căn bản của cuộc sống. Họ muốn tước bỏ quyền tự do đó cho dù lương tâm lên tiếng phản đối, và điều này là rất, rất nguy hiểm cho các nước dân chủ.
Luật phá thai của hai bờ biên giới Mexico và Mỹ đang đi theo hai chiều hướng hoàn toàn trái ngược nhau – tại Mexico đang hướng tới khía cạnh tự do hóa nhiều hơn và còn bang bên kia biên giới là Texas lại hướng tới sự kiểm soát chặt chẽ hơn.
Và từ đó dẫn đến một kịch bản ngày càng có khả năng xảy ra đó là những phụ nữ từ Mỹ sẽ đi xuống miền Nam và các phụ nữ Mexico sẽ đi lên phía Bắc nhằm tìm đến một nơi mà họ có thể lựa chọn phá thai một cách hợp pháp nếu họ muốn.