Với các kỹ năng âm nhạc, khiêu vũ và chơi bóng được luyện tập bằng đôi chân trần, rõ ràng đây là một giải đấu bóng đá không giống ai.
Bắt đầu vào năm 2004 bởi một nhóm nhỏ người tị nạn Nam Sudan ở vùng ngoại ô phía Tây Melbourne, hôm nay có đến chín đội thi đấu vào mỗi cuối tuần trong một sự kiện cộng đồng góp phần thay đổi đổi cuộc sống.
Huấn luyện viên và cầu thủ William Daniels nói rằng giải đấu này có sự tham gia của hầu hết các cầu thủ sinh ra ở Sudan và Nam Sudan, không chỉ đơn thuần về bóng đá.
"Đó là âm nhạc, đó là niềm vui, niềm hạnh phúc, mọi người đều muốn chạy ngay lên sân và chơi. Đây không chỉ là bóng đá mà còn là sự đoàn kết".
Đến Úc vào năm 2003, Nathanial Nhial và Michael Apout đã thành lập đội bóng đầu tiên, the Western Tigers - Những chú hổ miền Tây, trong tháng đầu tiên trở thành công dân Úc.
Michael Apout nói rằng đây là một cách để những người mới đến hòa nhập và giao tiếp.
"Thể thao là một trong những lĩnh vực mà bạn không cần bất kỳ ngôn ngữ nào để hòa nhập và nó mang mọi người lại với nhau".
Nhiều đội bóng được đặt tên bằng tên những thành phố, khu vực khác nhau của Nam Sudan - như thành phố Rumbek, Equatorian United và Jonglei United, nhằm thúc đẩy niềm tự hào về di sản quê hương của họ ở đất nước mới.
Daniel Tito là một trong những người đầu tiên gia nhập the Western Tigers .
Anh cho biết rất tự hào được tiếp tục kế thừa di sản của câu lạc bộ với con trai của mình, cũng là Tito, giờ là tiền đạo của đội bóng. Mới chỉ 16 tuổi, Michael Peterwal đang hy vọng đội bóng của mình, Jonglei United, sẽ hỗ trợ anh đến với sự nghiệp bóng đó tại giải Ngoại hạng Anh.
Anh ấy hy vọng sự nghiệp cầu thủ sẽ giúp anh có tiền hỗ trợ mẹ cho mẹ của mình, người đã trốn chạy khỏi Khartoum khi Michael Peterwal còn nhỏ.
"Khi trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp, lúc tôi già đi, tôi có thể giúp đỡ gia đình, đặc biệt là mẹ tôi, vì bà đã làm việc rất chăm chỉ để nuôi tôi và anh chị em của tôi. Bây giờ tôi chỉ muốn làm việc thật chăm chỉ để lo cho bà ấy".
Không cần bất kỳ chi phí nào để tham gia, giải đấu này lần đầu tiên tổ chức ở vùng ngoại ô phía Tây Melbourne, các cộng đồng tị nạn Phi Châu có thể tham gia mà không có bất kỳ rào cản nào.
Tổ chức phi lợi nhuận về thể thao Reclink đã tham gia từ vài năm trước để hỗ trợ việc tổ chức các giải đấu nhỏ và gây quỹ cho các thiết bị, dụng cụ thể thao.
"Từ "băng đảng" không thể được dịch sang bất kỳ ngôn ngữ nào ở Châu Phi, từ điển không có từ này. Cách gọi này là một cái gì đó mà chúng tôi nhận được khi chúng tôi đến đất nước này. Tôi không thể dịch sang ngôn ngữ của mình vì chúng tôi không có từ đó". Nathanial Nhial
Chris Lacey của Reclink nói rằng đó là một sáng kiến đã thu hẹp khoảng cách với cộng đồng.
"Tôi chỉ muốn khen ngợi tất cả các huấn luyện viên, tất cả các tình nguyện viên và các cầu thủ. Bởi vì họ không chỉ ngồi đó và nói rằng không có cách nào hết. Họ đã cùng với nhau tổ chức giải đấu này".
Và công việc của huấn luyện không chỉ dừng lại ở sân banh. Reclink đang kết nối các cầu thủ với các dịch vụ xã hội và nhà tuyển dụng.
George Yengi của tổ chức Reclink nói rằng điều đó khiến mọi người trong cộng đồng cảm thấy có thể kết nối với các dịch vụ nhiều hơn.
"Cách mà chúng tôi dùng để tiếp cận người di cư và những người trẻ tuổi không hiệu quả lắm. Các hoạt động ở đây rất hiệu quả bởi vì họ muốn đến văn phòng để gặp nhà tuyển dụng hay công ty cung cấp dịch vụ, một khi họ biết bạn là ai".
Wyndham là nơi sinh sống của cộng đồng Nam Sudan lớn nhất ở Victoria và thường trở thành chiến trường cho các cuộc tranh luận chính trị về các hành vi chống đối xã hội của các cộng đồng gốc Phi.
Người quản lý của đội bóng Jonglei United là Jacob Kon nói rằng tất cả những người trẻ tuổi trong cộng đồng người Úc gốc Nam Sudan đang phải trả giá cho hành động của một nhóm thiểu số.
"Tin đồn nói rằng những người Nam Sudan này là băng đảng xã hội đen, xấu xa, bây giờ danh tiếng của họ đã bị phá hủy. Họ không thể kiếm được việc làm vì điều này, họ không thể vào một câu lạc bộ hàng đầu nữa".
Năm ngoái, một cuộc thi bóng rổ tại Úc của cộng đồng Nam Sudan tại địa phương đã bị hủy bỏ vì lo ngại về cái được gọi là bạo lực băng đảng châu Phi.
Nhưng Nathanial Nhial nói rằng điều đó chỉ khiến họ quyết tâm hơn để xây dựng lại hình ảnh cộng đồng .
"Từ "băng đảng" không thể được dịch sang bất kỳ ngôn ngữ nào ở Châu Phi, từ điển không có từ này. Cách gọi này là một cái gì đó mà chúng tôi nhận được khi chúng tôi đến đất nước này. Tôi không thể dịch sang ngôn ngữ của mình vì chúng tôi không có từ đó".





