Đối với cả người dân Thái Lan và Campuchia, viễn cảnh mất lãnh thổ, dù là nhỏ bé đến đâu cũng gắn liền với cảm xúc sâu sắc về sự mất mát.
Đối với người dân Campuchia, mất mát lãnh thổ vốn là một trong những yếu tố tâm lý – lịch sử quan trọng đã ăn sâu vào tâm thức của họ từ sau thời hoàng kim của Đế chế Angkor.
Đây là đế chế Khmer thời Angkor từng là đế quốc hùng mạnh nhất Đông Nam Á, kiểm soát vùng rộng lớn từ trung Lào, nam Thái Lan, Campuchia ngày nay, cho đến châu thổ sông Cửu Long.
Sau cuộc tấn công của vương quốc Ayutthaya (Thái Lan) năm 1431, thủ đô Angkor Thom bị chiếm. Từ đó, Campuchia bắt đầu bước vào thời kỳ suy yếu kéo dài, một phần lãnh thổ của Khmer cổ xưa đã trở thành đất của Thái lan và Việt nam.
Điều này đã khiến người Campuchia dần hình thành nỗi sợ hiện hữu: bị các láng giềng lớn hơn (Thái, Việt) lấn lướt và “xóa sổ văn hóa Khmer”.
Tâm lý này thường được mô tả bằng cụm từ: “Campuchia là chiếc lá giữa hai tảng đá.”
Theo các học giả như David Chandler và Ben Kiernan, điều này tạo nên một chủ nghĩa dân tộc phòng ngự: “Mạnh về cảm xúc, dễ bị khơi dậy bởi những biểu tượng liên quan đến lãnh thổ, văn hóa, đền đài.”